Chương 993: Tôi lại là anh
Trong ánh mắt Chu Dương hiện lên vẻ thích thú.
Vì anh tận mắt chứng kiến một hiện tượng rất thú vị.
Một bóng người dần đọng lại trước mắt của anh từ hư ảo đến chân thực.
Mà bóng người này chính là bản thân anh – Chu Dương!
Loại cảm giác này rất kì diệu, lúc bóng người đó xuất hiện giống như một hình chiếu ảo, bạn có thể nhìn rõ hắn, cũng có thể cảm nhận sự tồn tại của hắn.–
Thế nhưng hình chiếu đó lại từ từ ngưng đọng, cũng không biết bắt đầu từ khi nào, bạn đột nhiên có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn, có thể cảm nhận hắn là một người sống sờ sờ trước mặt.
Hơn nữa đó là một bản sao khác, hiện ra rõ ràng trước mặt mình.
—
Chu Dương không lên tiếng, mà có thái độ hứng thú nhìn bản sao kia.
Bản sao cũng không nói gì, sau khi hắn thay đổi từ ảo ảnh trở thành người thật, điều đầu tiên hắn làm là cử động cơ thể của mình.
Có vẻ hắn đang xác nhận mình có thật sự trở thành con người hay không.
Sau khi cử động, hắn im lặng ngồi trên ghế đá, rồi nhìn chằm chằm vào Chu Dương.
“Thật thú vị”, Chu Dương khẽ nói: “Rốt cuộc anh là thứ gì?”-
“Thứ gì?”, Chu Dương giả nở nụ cười đầy ẩn ý, sau đó lắc đầu: “Anh đang chửi bản thân anh sao?”
“Tôi là thứ đồ tốt hay xấu cũng được, hoặc nói tôi không phải là đồ vật cũng chẳng sao, thế nhưng anh phải hiểu rõ một điều, tôi chính là anh”.
“Dù anh nói tôi là cái gì, thật ra tôi đang biến thành chính anh mà thôi, hiểu chưa?”
Quả thật, tên này thật sự rất giống Chu Dương.
Không chỉ về ngoại hình.
Thói quen động tác, phong cách nói chuyện và giọng điệu của hắn dường như giống hệt Chu Dương.
—
Chu Dương cảm thấy thật thần kì.
Đây là lần đầu anh đến đây.
Cho dù anh biết, nơi này có một trận pháp rất thần kì và mạnh mẽ.
Thế nhưng cho dù trận pháp này thần kì và mạnh mẽ thế nào, nếu như có thể tạo ra một người có sức mạnh ngang với Chu Dương, Chu Dương cũng có thể bình thản chấp nhận.
Nhưng ngay cả tính cách cũng được sao chép sao?
Phải biết rằng, tính cách của một người là sự tồn tại rất kì lạ.
—
Trong thế giới rộng lớn, bất kể khoa học phát triển như thế nào, uy lực của máy bay, tên lửa và đại bác mạnh mẽ ra sao, thì trên thực tế là những thứ rất hạn hẹp với tự nhiên.
Con người luôn rất tự phụ cho rằng mình đã thành công trong việc chinh phục tự nhiên, vì phát minh rất nhiều vũ khí lợi hại.
Nhưng không ngờ rằng, những vũ khí này chỉ mạnh mẽ với loài người mà thôi.
Những vũ khí này cùng lắm cũng chỉ có thể tiêu diệt loài người.—
Thế nhưng, loài người vẫn tồn tại một thứ có thể thật sự cạnh tranh với tự nhiên.
Đó chính là tư duy, tính cách.
Tại sao con người có suy nghĩ? Thứ gọi là suy nghĩ được ra đời như thế nào?
Theo quan điểm y học, nó có vẻ rất đơn giản, chẳng qua chính là cấu tạo của một số tế bào não và hệ thống thần kinh.
Thế nhưng câu hỏi đặt ra là tại sao những tế bào não này tập trung lại với nhau, sẽ có một suy nghĩ hoàn chỉnh?
—
Nhân tố hóa học của tế bào não cũng có thể hoàn toàn được khai thác rõ ràng, nhưng chắc chắn không thể sao chép một bộ não có suy nghĩ.
Điều này là điểm thần kì nhất của nhân loại, Chu Dương giả là hiện thân của bản sao có năng lực nhất của sinh vật bậc cao phức tạp như loài người.
Cho nên, nếu như trận pháp này có thể sao chép sức mạnh của Chu Dương, thì Chu Dương cũng sẽ không ngạc nhiên lắm.—
Nhưng trận pháp này sao chép tính cách của anh, Chu Dương cảm thấy rất thú vị.
Hiểu rõ một con người, mô phỏng tính cách của một người cần bao lâu?
Anh đi vào trận pháp này chỉ tổng cộng vài phút, hơn nữa, căn bản không thể hiện bất kì tính cách nào, nhưng trận pháp này thật sự mô phỏng sự tồn tại của một người giống hệt mình.
—
Thú vị, thật sự rất thú vị.
“Xin lỗi, cho dù anh nói gì, tôi chỉ cảm thấy anh là một món đồ mà thôi, hơn nữa nói rộng hơn, anh chắc chắn không phải thứ đồ gì tốt”.
Chu Dương nói: “Bất kể anh thật sự sao chép rất nhiều thứ trên người của tôi, thế nhưng tôi chính là tôi, chắc chắn không cùng một người với anh”.
“Thậm chí, anh và tôi chắc chắn không cùng một loài sinh vật”.
Chu Dương bình tĩnh nói.
Sự xuất hiện của Chu Dương giả khiến anh ngạc nhiên.
Thế nhưng, anh không hề xem trọng Chu Dương giả này.
Dù hắn xuất hiện thế nào, cũng chỉ có thể là một thứ rác rưởi mà thôi, anh tuyệt đối sẽ không cho phép hắn thay thế anh.–
Chu Dương giả cũng nở nụ cười khinh thường, sau đó đứng dậy cử động cơ thể: “Anh nghĩ vậy sao?”
“Nhưng quan điểm của anh thật sự quan trọng à?”
“Nói thật với anh, ý nghĩa cho sự xuất hiện của tôi ở đây chính là thay thế anh”.
“Tôi có tất cả kí ức và sức mạnh của anh, cũng có tính cách và ngoại hình giống hệt anh, chỉ cần bây giờ tôi đánh bại anh, vậy thì người đi ra khỏi đây chỉ có thể là tôi”.
—
“Anh có tin không, sau khi tôi đi ra khỏi đây, căn bản sẽ không có bất kì ai phát giác thế giới này, Chu Dương đã đổi thành một người khác”.
“Bao gồm những người yêu anh nhất, bọn họ sẽ coi tôi là anh và sẽ yêu tôi”.
Chu Dương giả lại cười: “Đương nhiên, anh không phải buồn, tại vì tôi sẽ yêu bọn họ giống như anh”.
“Vì tôi thật sự là anh, anh chết ở đây, nhưng tôi lại không biến mất, tư duy và ý thức của tôi hoàn toàn giống hệt anh, tôi vẫn sẽ tiếp tục thừa hưởng nỗi đau mà anh chết đi”.
Lời nói của Chu Dương giả thật sự khiến Chu Dương sững sờ một lúc.
Tại vì anh phát hiện ra một nghịch lí.
Một chủ đề rất có ý nghĩa khiến anh nhớ lại câu chuyện đã từng biết.
Câu chuyện kể về một doanh nhân thành đạt sống ở xa tại thành phố Thiên Hải, vì vợ sắp sinh con, nên ông ta cần gấp rút quay về thành phố Thiên Thủy trong thời gian ngắn.
Thành phố Thiên Hải cách thành phố Thiên Thủy hơn một nghìn cây số, cho dù đi máy bay cũng phải mất một ngày.
—
Lúc này, ông ta nhìn thấy một quảng cáo, nói là có một loại kĩ thuật dịch chuyển có thể cho ông ta đi đến thành phố Thiên Thủy trong vòng hai giờ.
Doanh nhân thành đạt kia rất lo lắng muốn về bên cạnh vợ của mình, nên đã đi học phương thức dịch chuyển này.
Trong quá trình dịch chuyển, nhân viên yêu cầu ông ta uống nhiều thuốc ngủ, nhưng vị doanh nhân thành đạt này không thật sự uống thuốc, mà giả vờ như đã uống thuốc.
Cho nên căn bản ông ta không ngủ, mà giả vờ ngủ.–
Như vậy, ông ta phát hiện sự thật về sự tồn tại một công ty, bọn họ không dịch chuyển ông ta đi, mà là sao chép một bản sao khác!
———————–