*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 999: Luật nhân quả
Có một câu nói tỪ xa xưa thế này: Đạo lý trên đời
rất đơn giản, dù thể nào cũng sẽ quay trở về trạng
thái bạn đầu.
Thực ra cửa ải thứ hai của thử thách thiên về ý
nghĩa này.
Cửa ải thứ hai có thể nói là thử thách đơn giản
nhất, bởi vì anh thật sự không có bất kỳ khó khăn
nào, cho dù một người bình thường tới đây cũng sẽ
dễ dàng vượt qua, chỉ cần giết chết người phụ nữ kia
là được.
Nhưng đối với người có sức mạnh thật sự thì đây
lại là một cửa ải vô cùng khó khăn.
Anh ta đặt điều kiện thắng lợi trước mặt bạn,
nhưng bạn lại không thể chạm vào, nếu như chạm
vào sẽ vi phạm đạo đức của bản thân.
Giữ vững đạo đức của bản thân hay là đi đường
tắt để qua cửa, đây quả thực là một vấn đề nan giải.
Nhưng Chu Dương không hề nghi ngờ.
Không chỉ bởi vì vi phạm đạo đức sẽ ảnh hưởng
đến tu hành sau này của mình, càng quan trọng hơn
là Chu Dương hiểu rõ nếu bản thân đến cửa này cũng
không qua được, phản bội lại nguyên tắc giới hạn để
vượt qua, vậy thì cửa tiếp theo sẽ không có khả năng
vượt qua được nữa.
Vì vậy anh hoàn toàn không để tâm đến lời nói
của người phụ nữ này.
“Đừng thử thu hút sự chủ ý của tôi, chuyện như
vậy hoàn toàn không có ý nghĩa”, Chu Dương nói:
“Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ dùng sức mạnh của bản
thân để rời khỏi căn phòng này”.
“Thật là một quan nhân tuyệt tình”.
Nghe Chu Dương nói vậy, người phụ nữ lại ngồi
xuống, dường như cảm thấy thất vọng.
“Quan nhân, tại sao anh lại nghĩ rằng tôi muốn
hãm hại anh? Thật sự tôi rất muốn giúp đỡ anh, anh
hoàn toàn không biết rằng mỗi sinh mạng của chúng
ta được tạo ra có một ý nghĩa và tư tưởng riêng của
mình, đồng thời cũng được trao cho một sứ mệnh
tương ứng”.
“Chúng tôi không phải là con người nhưng cũng
không khác biệt gì so với con người các anh, chỉ là
chúng tôi bắt buộc phải sống trong quy tắc giới hạn
mà thôi”.
“Ở cửa ải thứ nhất, có lẽ anh cũng đã cảm nhận
được, trận pháp đã phục chế ra một người giống như
anh, nhưng người kia thực ra lại không sẵn lòng chiến
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Cú đấm tiếp theo anh đã dùng cả cơ thể hoàng
để của mình làm cái giá, đánh đổi cả tuổi thọ!
Có thể vượt qua đương nhiên là tốt nhất, giả sử
như không vượt qua được vậy thì anh sẽ phó mặc ở
nơi này.
Không còn lựa chọn!
Ánh mắt của Chu Dương lóe lên sự kiên định, đôi
mắt đỏ như máu, anh từ từ tung ra nắm đấm.
Lúc này khí huyết trong người anh đã sôi trào, uy
lực mạnh mẽ tập trung hết vào nắm đấm. Nếu như
không phá được cửa đá vậy thì phản lực cũng đủ
khiến Chu Dương chết ngay tại chỗ.
Nhưng đối mặt với tình hình này anh không nghĩ
quá nhiều, mà đấm thẳng vào phía cửa.
Một tiếng động lớn vang lên, trước mặt Chu
Dương tối sầẩm lại, cơ thể bay ra ngoài.
———————–