Chương 553: Sức mạnh của Vương Vĩ
“Ồ… được rồi, không sao, cảm ơn nhé.”
Sau khi cúp máy, Vương Vĩ không giấu nổi vẻ tươi cười trên mặt mình, cả sáu người còn lại cũng tò mò liếc nhìn, không hiểu Vương Vĩ đột nhiên cười cái gì, lẽ nào cuộc gọi vừa rồi có chuyện gì tốt.
“Ha ha, chuyện tốt, hôm qua tôi đã nói, cho dù không có công ty Danh Dương, chúng ta vẫn có thể quản lý tốt việc kinh doanh của chi nhánh thành phố Liễu, người tôi tìm kiếm để giúp bù đắp chỗ trống cho sản phẩm của công ty Danh Dương đến rồi.”
…
Khách sạn Khải Nguyên
Sau khi ngả bài với Vương Vĩ, Chu Dương đã quay lại khách sạn thành phố Liễu, sáng sớm hôm nay ngay lập tức đưa tất cả mọi người về Trường Sa, trở lại khách sạn Khải Nguyên của Chu Thiều Hoa.
Lúc này, trong phòng Chu Dương có một nhóm người đang ngồi cùng nhau, nhưng sắc mặt mọi người đều không tốt lắm.
“Chu Dương, chẳng lẽ chúng ta không làm gì hết sao?”
Trên mặt Thẩm Bích Quân lộ vẻ nghi hoặc, nhìn Chu Dương, hạ giọng hỏi.
Hôm qua cô đi cùng Chu Dương đến nói chuyện với đám người Vương Vĩ, cho nên cô biết rất rõ thái độ của Vương Vĩ.
Ban đầu, Thẩm Bích Quân còn tưởng rằng Chu Dương có cách khác để trừng trị Vương Vĩ, để ông ta hiểu ra, không phải ai cũng có thể làm được đến trình độ như công ty Danh Dương.
Thế nhưng đã qua một ngày một đêm, Chu Dương vẫn không có hành động gì, mà ở trên mạng, tin tức về chi nhánh thành phố Liễu cũng rất ít.
Nếu như không cố ý tìm kiếm, căn bản sẽ chẳng biết được.
Điều này hoàn toàn khác với dự đoán của Thẩm Bích Quân, vì vậy cô vô cùng nghi hoặc, không biết Chu Dương rốt cuộc có ý định gì.
“Đúng vậy, Chu tổng, Vương Vĩ thực sự quá vô lương tâm rồi, nếu như không có Chu tổng, Vương Vĩ vẫn chỉ là ông chủ của một công ty nhỏ nhoi ở Đông Hải, vốn dĩ không thể có được địa vị như bây giờ, vậy mà ông ta dám đối đầu với anh.”
“Đúng đó, Chu tổng, người này căn bản không đáng để anh phải tức giận. Sau này tôi tuyệt đối sẽ không hợp tác với Vương Vĩ nữa.”
“Tôi cũng thế, chúng tôi sau này cũng tuyệt đối không hợp tác cùng Vương Vĩ.”
“Cả tôi nữa.”
…
Ngay sau đó, hơn chục người tuyên bố sẽ cắt đứt mọi giao dịch kinh doanh với Vương Vĩ, cô lập hoàn toàn Vương Vĩ khỏi các mối làm ăn của họ.
“Chu Dương, anh có biện pháp rồi đúng không?”
Tạ Linh Ngọc vẫn luôn im lặng đột nhiên mím môi, chậm rãi nói.
Mà giọng điệu trong câu nói của Tạ Linh Ngọc cho thấy cô rất tin tưởng Chu Dương.
“Hì hì, em tin là lão đại nhất định sẽ có cách, bằng không Vương Vĩ đó không thể sống yên ổn đên tận bây giờ.”
Tô Vĩ cũng cười nói, cậu ta vẫn luôn sùng bái và kính trọng Chu Dương, đối với nhận định của Chu Dương đương nhiên sẽ suy nghĩ theo hướng tốt nhất.
“He he, nhóc con, cần chị Linh giúp cậu không?”
Chị Linh nhướn mày, nhẹ nhàng nói, thế nhưng lời nói cũng không quá nghiêm túc.
“Được rồi, mấy người không cần nói nữa, dựa vào sự hiểu biết của mấy người về tôi, tôi là người dễ bỏ qua như vậy sao? Hơn nữa, còn là với người chống đối lại tôi.”
Chu Dương bất đắc dĩ trả lời, xua tay tỏ ý bảo mọi người đừng nói nữa.
Có điều, Chu Dương nói xong, mọi người cũng không lên tiếng, cả căn phòng đột nhiên vô cùng yên tĩnh.
Chu Dương cảm thấy kì lạ, liếc nhìn mấy người họ, mới phát hiện ánh mắt mọi người đều rất kì quái, tựa như đang nhìn một người xa lạ.
“Sao vậy? Trên mặt tôi có gì à?”
“Được rồi, tôi không phải sẽ bỏ qua, chỉ là đang đợi, tôi dám nói mấy lời đó với Vương Vĩ, tất nhiên đã có dự tính, Vương Vĩ cảm thấy rằng dựa vào mấy người bọn họ là có thể phát triển chi nhánh thành phố Liễu của công ty Danh Dương được như bây giờ sao?”
“Nếu đã vậy tôi sẽ cho ông ta một cơ hội, để ông ta tự mình chơi đùa trước, vui vẻ một hồi, sau đó…”
…
Chu Dương không nói nhiều, nhưng vài tin tức tình cờ được tiết lộ khiến mọi người trong phòng sững sờ một phen, ánh mắt nhìn Chu Dương càng thêm cẩn trọng.
Họ không ngờ Chu Dương lại có ý định này.
Nghĩ đến sắc mặc của Vương Vĩ sau này, ai cũng cảm thấy thích thú.
Mấy người vừa thề sẽ vạch rõ ranh giới với Vương Vĩ trong lòng lại vô cùng chấn động, ánh mắt nhìn Chu Dương càng thêm kiêng nể.
Sau khi nghe về chuyện của Vương Vĩ, không phải chưa từng ảo tưởng, thậm chí cũng có người đã có dự định như vậy rồi.
Nhưng nghĩ đến kết cục Vương Vĩ có thể phải chịu, nếu bản thân cũng làm vậy thì sẽ có kết quả ra sao, mọi người đều hít một hơi thật sâu, chôn chặt ý nghĩ ấy trong lòng.
Các kệ hàng của chi nhánh thành phố Liễu đã nhanh chóng được phủ kín.
Do buổi sáng trên kệ không có sản phẩm, không ít khách hàng tức giận rời đi, Vương Vĩ vì đền bù tổn thất này đã tổ chức chương trình khuyến mãi vô cùng lớn.
Dù sao bây giờ ông ta đang hợp tác với Khổng Huy, tiền bạc trong tay đủ để chống đỡ cho đợt khuyến mãi này.
Kế hoạch quảng bá của Vương Vĩ thực sự khá tốt, hoạt động khuyến mãi vừa tiến hành, lập tức thu hút không ít khách hàng.
“Ơ, đây là Pureline đúng không? Ở đây cũng có sao?”
“Đúng vậy, hôm qua tôi đến xem, nơi này vẫn chưa có Pureline mà!”
“Kệ đi, tốt quá rồi, tôi thích nhất là Pureline, hiệu quả vô cùng tốt.”
“He he, tôi cũng thích dùng, quan trọng là mỹ phẩm dành cho nam của Pureline càng thêm tuyệt vời, là loại tốt trong nước.”
…
Rất nhiều khách hàng thấy quảng cáo khuyến mãi của chi nhánh thành phố Liễu, thi nhau ùa vào cửa hàng muốn xem thử.
Nhưng khi họ nhìn thấy hầu như toàn bộ sản phẩm trong chi nhánh thành phố Liễu đều là của Pureline, tất cả đều bị bất ngờ.
Pureline là một nhãn hiệu nổi tiếng toàn quốc thuốc tập đoàn hóa chất liên doanh với nước ngoài.
Các sản phẩm do Pureline sản xuất không chỉ được ưa chuộng ở Hoa Hạ, mà còn ở các nước lận cận, thậm chí là cả Châu Âu, Châu Mỹ.
Đặc biệt là dòng mỹ phẩm dành riêng cho nam giới của hãng này thuộc loại hàng đầu.
Tuy nhiên các gian hàng chuyên bán mỹ phẩm Pureline trong nước luôn nằm trong các trung tâm mua sắm lớn, rất ít có cửa hàng chuyên biệt.
Quan trọng nhất là đã là quầy chuyên bán Pureline, các nhãn hiệu mỹ phẩm khác tuyệt đối không được phép bày bán.
Nhưng bây giờ, ở chi nhánh thành phố Liễu này ngoài Pureline ra, còn có một số thương hiệu mỹ phẩm nhỏ khác, thậm chí có vài loại là sản phẩm bản địa của tỉnh Tương Tây, mọi người đương nhiên đều rất quen thuộc.
Nhìn thấy dòng người kéo dài không dứt trong cửa hàng, Vương Vĩ đứng trên tầng hai, trên mặt nở nụ cười vô cùng mãn nguyện.
Mà sáu người còn lại cũng thả lỏng hơn nhiều.
Nhất là Thẩm Hải và Triệu Thành, tâm trạng hai người càng thêm nhẹ nhõm.
Thực ra ban đầu bọn họ đứng về phía Diệp Phương, nhưng cuộc đối thoại giữa Vương Vĩ và Chu Dương, đặc biệt là việc Vương Vĩ chất vấn Chu Dương khiến bọn họ có suy nghĩ khác.
Buổi sáng trong cửa hàng vô cùng vắng vẻ làm họ rất lo lắng.
Tuy nhiên tình hình bây giờ khiến hai người thả lỏng không ít, cảm thấy mình đã làm đúng. Dựa vào chính mình cũng có thể quản lý tốt chi nhánh thành phố Liễu, không cần dựa vào danh tiếng của công ty Danh Dương.
———————–