Chương 532: Quyết định của Giang Yến
“Không cần nhiều lời, quan sát cho kỹ, nếu như Yến Nhi xuất hiện mà mấy người không phát hiện được, vậy thì chuẩn bị quay về chịu phạt đi.”
Thế nhưng, đối mặt với đám đông, cả những ánh mắt dò xét xung quanh, chàng trai trẻ dường như không hề bị tác động, sắc mặt bình tĩnh, hai tay chống lên mặt bàn, lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa kính.
Không ai chú ý, lúc này trong mắt hắn xuất hiện cơn tức giận mờ nhạt.
“Anh đẹp trai này, có thể thêm wechat, lưu lại thông tin liên lạc không?”
Ngay lúc ấy, cuối cùng cũng có một cô gái không chờ đợi được, bước chân nhẹ nhàng, chầm chậm tiến đến, mỉm cười nói.
Cô gái này tuy không thuộc loại xinh đẹp bậc nhất, nhưng gương mặt lại vô cùng quyến rũ, lông mày lá liễu, mắt phượng hoàng, khuôn mặt trang điểm tinh tế, lại còn mặc toàn đồ hiệu, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết là một phú bà.
Hơn nữa lại còn là một phú bà trẻ tuổi.
Người như vậy, nếu không phải trong nhà cô ta có tiền, là tiểu thư nhà giàu, thì chính là một tình nhân được bao nuôi, cảm thấy cô đơn trống vắng, muốn tìm trai trẻ.
Khi nhìn thấy cô gái này là người đầu tiên tiếp cận, không ít cô gái xung quanh đều thầm giậm chân thở dài.
Một cô gái trẻ trung, vừa có tiền vừa xinh đẹp, lại chủ động như vậy, gần như chẳng có người đàn ông nào có thể từ chối.
Các cô gái đều cho là anh chàng đẹp trai này sẽ đồng ý.
Tuy nhiên, có không ít chàng trai đi cùng bạn gái trên mặt tỏ vẻ khó chịu, thậm chí còn dùng ánh mắt tràn ngập thù địch nhìn Giang thiếu gia.
Đều là đàn ông, tại sao anh ta có thể thu hút sự chú ý của một cô gái xinh đẹp giàu có như vậy, mà bọn họ lại không thể?
Mấy tên đàn em của Giang thiếu gia cũng liên tục nháy mắt với hắn, trên mặt đầy vẻ hóng hớt.
“Thế nào? Cậu em đẹp trai không tiện sao? Hay là chúng ta tìm một nơi yên tĩnh, cùng thảo luận về lý tưởng cuộc sống? Yên tâm đi, chị đây nhất định sẽ khiến cậu hài lòng.”
Cô gái xinh đẹp thấy Giang thiếu gia không phản ứng, còn cho rằng hắn không nghe rõ những gì mình vừa nói, cô ta nhướn mày, nói thêm một câu.
“Cút!”
Thế nhưng, giây tiếp theo, một chữ “Cút” phát ra từ miệng Giang thiếu gia, giọng điệu vô cùng lạnh lùng.
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều sững sờ.
Không chỉ mấy tên đàn em xung quanh, ngay cả những cô gái khác trong quán trà sữa cũng sững sờ, còn vài người đàn ông kia đều không thốt lên lời, trong lòng càng khâm phục Giang thiếu gia.
Nếu như có thể, bọn họ thậm chí muốn lớn tiếng nói với Giang thiếu gia một câu “Ngầu.”
Bầu không khí ngột ngạt, quán trà sữa khi nãy còn có vài tiếng động nhẹ, lúc này vô cùng yên tĩnh.
Ngay cả mấy nhân viên đang bận rộn cũng nhìn Giang thiếu gia một cách khó hiểu.
Một người phụ nữ xinh đẹp giàu có gần như là hoàn mỹ như vậy, chủ động xin thông tin liên hệ, thậm chí đã nói thẳng ra muốn tìm một nơi yên tĩnh, bàn luận lý tưởng sống.
Đổi lại là bất cứ người đàn ông bình thường nào, sợ là đã hiểu rõ ý của người phụ nữ này, lại càng vui vẻ mà đi cùng.
Thế nhưng người đàn ông này, không hề lay động.
Vậy mà lại nói “Cút”.
Nghe xem, đây là lời nói của con người sao? Đây còn được xem là đàn ông à?
Được một phú bà bắt chuyện lại không mảy may động lòng, quả thật là làm mất mặt đàn ông.
Chuyện tốt như vậy, tại sao không rơi xuống người anh ta mà không phải là tôi?
Giờ phút này, tất cả đàn ông trong quán trà sữa đều có ý nghĩ như vậy.
Thậm chí, ánh mắt họ nhìn cô gái xinh đẹp này đều biến thành háo hức mong đợi.
“Cậu!”
Một chữ “Cút” nói ra, sắc mặt của cô gái xinh đẹp liền thay đổi, giận dữ nhìn Giang thiếu gia, thậm chí hai mắt tựa như mang theo lửa giận đến mức có thể thiêu chết hắn.
“Hừ! Một thằng đàn ông thiếu phong độ!”
Tuy nhiên quán trà sữa dù sao cũng là nơi công cộng, bên trong còn có rất nhiều người, một người phụ nữ như cô ta, trong trường hợp này, nếu như bắt chuyện thành công, cũng chỉ coi như gặp dịp chơi bời một lúc.
Nhưng bây giờ cô ta là một người phụ nữ, hơn nữa mọi điều kiện gần như hoàn mỹ, chủ động bắt chuyện lại bị từ chối. Nếu như còn muốn ép buộc thì sẽ mất hết thể diện.
Sắc mặt cô ta thay đổi mấy lần, ánh mắt đầy hung dữ nhìn chằm chằm Giang thiếu gia, sau đó xoay người, bước trên đôi giày cao gót, tức giận rời khỏi quán trà sữa.
Sau khi cô ta rời đi, cũng có mấy người đàn ông diện mạo không tồi rời khỏi quán, đuổi theo cô ta.
“Chậc chậc, Giang thiếu gia, không nên làm đến mức này chứ? Cô gái đó đẹp như vậy, đúng là hơi đáng tiếc.”
“Phải đó, anh xem, cô ấy vừa đi, liền có người lập tức đuổi theo, xem ra, còn có người biết phân biệt tốt xấu.”
“Ha ha, mấy người đó, đều thô tục quá rồi, Giang thiếu gia là loại người vậy sao?”
…
“Mấy người nếu muốn thì đuổi theo luôn đi, đừng ở đây nói nhảm, chúng ta đến đây không phải để các người tìm phụ nữ chơi bời.”
Giang thiếu gia lạnh lùng nói, khôi phục dáng vẻ cao ngạo.
Chỉ là ánh mắt nhìn chi nhánh thành phố Liễu trước mặt lại đầy ác ý.
…
Sau khi dặn dò ba cô gái của Rocket Girls một hồi, Chu Dương ra phía sau sân khấu.
Mặc dù đã làm không ít biện pháp đề phòng, nhưng anh cũng không thể bảo đảm sẽ không xảy ra sai sót nào.
Một khi xảy ra sự cố, anh ở đây, tốt xấu gì cũng có thể giúp đỡ một chút, để Ngưu Xuyên và đám bảo vệ của Trương gia có thời gian phản ứng.
“Chị Dương yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Sau một hồi an ủi chị Dương, sự chú ý của Chu Dương lại đổ dồn vào ba cô gái Rocket Girls.
Khả năng biểu diễn của ba cô gái vẫn rất tốt, nếu không thì không thể nổi tiếng khắp cả nước trong một thời gian ngắn, được nhiều fans hâm mộ đến vậy.
Thời gian dần trôi qua, lễ khai trương bắt đầu lúc mười giờ, cộng thêm màn biểu diễn, kéo dài gần bốn mươi phút.
Bây giờ tiết mục biểu diễn của Rocket Girls đã đến hồi kết, tiếp theo là bài hát cuối cùng.
Mặc dù khán giả phía dưới ngày càng đông, thế nhưng sau khi có cảnh sát gia nhập, trật tự cũng trở nên tốt hơn nhiều.
“Chu Dương.”
Đúng lúc này, Thẩm Bích Quân, Tạ Linh Ngọc, Diệp Phương, Vương Vĩ, còn cả Giang Yến và chị Linh đồng thời xuất hiện ở sau cánh gà.
“Sao vậy?”
Chu Dương nhìn thấy Giang Yến đang đi về phía mình, lập tức hỏi.
Anh không biết mấy người này đột nhiên xuất hiện ở đây là muốn làm gì, nhất là Giang Yến.
Lúc trước cô ấy khó khăn lắm mới gỡ bỏ nút thắt trong lòng, không thể khiến cô ấy lại rơi vào bế tắc một lần nữa.
Vì vậy kế hoạch dự kiến ban đầu, để Giang Yến – người đại diện hình ảnh của công ty Danh Dương lên sân khấu đã bị Chu Dương hủy bỏ.
“Chu Dương, tôi muốn lên sân khấu.”
Giang Yến đến gần, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Chu Dương,
“Cái gì?”
Chu Dương kinh ngạc, nhiều hơn là không bằng lòng.
Lúc trước anh đã nói rõ với Giang Yến, chị Linh, Thẩm Bích Quân, thậm chí anh còn đặc biệt dặn dò Vương Vĩ.
Mục đích chính là không muốn để Giang Yến lên sân khấu, khiến cô rơi vào tình thế khó xử.
Một khi Giang Yến lên sân khấu, ở đây nhiều người như vậy, nhất định sẽ có người biết đến.
Thậm chí, không chỉ Tương Tây mà cả nước đều sẽ biết.
Hơn nữa, dựa vào năng lực của cư dân mạng, muốn phát hiện ra thân phận của Giang Yến, cũng chỉ trong chốc lát.
Tới lúc đó, áp lực mà Giang Yến phải đối mặt sẽ vô cùng lớn.
Không chỉ có các gia tộc lớn khác ở Tương Tây và cư dân mạng, mà còn cả áp lực từ nội bộ Giang gia.
———————–