Chương 554: Chuẩn bị
Nghĩ đến đây, hai người Thẩm Hải và Triệu Thành liếc nhìn nhau, trong mắt cả hai người đều lộ ra vẻ vui mừng.
Họ đã cược đúng rồi!
“Sao nào? Bây giờ các người có lẽ tin tôi rồi chứ? Cho dù không có Chu Dương, không có công ty Danh Dương, thì chúng ta cũng có thể quản lý tốt chi nhánh này, nói không chừng còn có thể trở thành một công ty Danh Dương tiếp theo!”
Vương Vĩ oai phong lẫm liệt nói, duỗi hai tay ra, tạo nên một tư thế mạnh mẽ.
“Ha ha, Vương tổng nói như vậy là sao, không phải chúng tôi vẫn luôn đi theo bên cạnh Vương tổng à?”
Đinh Tuấn Phong cười nói, ánh mắt rực sáng, hắn liếc nhìn Thẩm Hải và Triệu Thành, sau đó nhanh chóng chuyển dời ánh mắt sang chỗ khác.
“Đúng vậy, không ngờ Vương tổng lại có mối quan hệ này, giờ chúng ta có sản phẩm của Pureline, cho dù không có sản phẩm của công ty Danh Dương, thì căn bản chúng ta cũng không cần phải lo lắng rồi!”
“Đúng vậy, Vương tổng, xem ra lần này Chu Dương bị ông vả thẳng vào mặt rồi, chuyện này nếu được truyền ra bên ngoài, nhất định danh tiếng của ông sẽ vô cùng vinh quang!”
“Ha ha, ai cũng biết Chu Dương là một người kiêu ngạo và độc đoán, chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc và ý kiến của người khác, bây giờ Vương tổng mạnh mẽ chễ giếu anh ta, khiến anh ta biết rằng thế giới này không phải cứ rời khỏi anh ta thì sẽ không chuyển động.”
…
Có Đinh Tuấn Phong dẫn đầu, một số người khác sẽ tự nhiên cũng hùa vào xu nịnh theo.
Chẳng mấy chốc, trong phòng chỉ còn lại Thẩm Hải và Triệu Thành là chưa lên tiếng.
“Sao vậy? Thẩm Hải, Triệu Thành, lẽ nào hai người còn có ý kiến sao?”
Đinh Tuấn Phong nheo mắt lại, khóe miệng không giấu được sự châm chọc.
Những người khác thấy vậy cũng dùng ánh mắt thâm sâu nhìn Thẩm Hải và Triệu Thành.
Còn Thẩm Hải và Triệu Thành chỉ thầm cười gượng, họ sớm nên nghĩ ra rằng mình sẽ bị đối đãi như thế này.
Đúng ra mà nói, thật sự đứng cùng thuyền với Vương Vĩ cũng chỉ có Đinh Tuấn Phong và những người khác, còn Thẩm Hải và Triệu Thành chỉ vừa mới lên xe giữa chừng mà thôi.
Trước đó, hai người họ vẫn đứng về phía Diệp Phong và đối đầu với Vương Vĩ.
Bây giờ đám người Vương Vĩ đều có phòng bị với họ, chuyện này cũng là điều bình thường.
“Không tệ, cách làm của Vương tổng rất tốt, xem ra tên Chu Dương kia cũng không ngờ rằng Vương tổng lại có mối quan hệ với Pureline.”
“Chúc mừng Vương tổng. Từ nay về sau, chi nhánh thành phố Liễu này, ông sẽ là người có tiếng nói quyết định, tôi nhất định sẽ học hỏi làm theo!”
Thẩm Hải và Triệu Thành không còn cách nào khác, chỉ có thể đưa ra hai lời khen ngợi.
Dù sao thì bây giờ tất cả mọi người đều đã ở trên cùng một con thuyền, bị người khác phân biệt đối xử thì cũng không phải là một chuyện tốt đẹp gì.
Thấy bọn họ ngoan ngoãn nghe lời như vậy, Vương Vĩ và Đinh Tuấn Phong liếc nhìn nhau, khóe miệng hơi nhếch lên rất hài lòng.
Mà bởi vì có sản phẩm của Pureline, cùng với sự xuất hiện của Rocket Girls trong lễ khai trương, do đó lượng truy cập và sức hút đều đổ dồn về chi nhánh thành phố Liễu, ngay cả khi không có sản phẩm của công ty Danh Dương, thì chi nhánh thành phố Liễu cũng không hề bị ảnh hưởng một chút nào.
Thấm thoát một tuần trôi qua.
Trong một tuần này, hoạt động kinh doanh của chi nhánh thành phố Liễu đang rất thịnh vượng.
Mặc dù không nổi tiếng như các cửa hàng chính như Đông Hải và Trường Sa, nhưng bây giờ chi nhánh thành phố Liễu cũng coi như rất thịnh vượng rồi, nhìn toàn bộ các cửa hàng trên khu phố đi bộ thì không có cửa hàng nào có thể so sánh được với cửa hàng này.
Mà Vương Vĩ vì để vạch rõ ranh giới với Chu Dương, nên ông ta trực tiếp đổi tên chi nhánh thành phố Liễu.
“Mỹ phẩm thành phố Liễu.”
Vương Vĩ nhìn tấm biển được sửa đổi, ông ta không nhịn được mà nở một nụ cười thích thú.
Một tuần nay, mặc dù công việc kinh doanh trong cửa hàng rất tốt, doanh thu hàng ngày, hay lợi nhuận thu về đều rất béo bở, nhưng Vương Vĩ vẫn luôn đề cao cảnh giác.
Mặc dù trước đó Chu Dương đã nói cho Vương Vĩ một cơ hội, để ông ta tự mình chơi đùa.
Nhưng Vương Vĩ không phải là con nít, không phải Chu Dương cứ đưa ra yêu cầu nào thì ông ta cũng răm rắp làm theo được.
Vì vậy, cả tuần nay Vương Vĩ đã ngồi trong Mỹ phẩm thành phố Liễu, cẩn thận quan sát tình hình bên trong và bên ngoài cửa hàng để đề phòng trường hợp Chu Dương nhúng tay vào.
Nhưng điều khiến Vương Vĩ ngạc nhiên là một tuần đã trôi qua, không có bất kỳ sự cố nào xảy ra ở Mỹ phẩm thành phố Liễu, cũng không có ai đến gây rối, cứ như thể đây là một cửa hàng kinh doanh bình thường, không có ai đến làm phiền.
“Lẽ nào Chu Dương thực sự chịu thua?”
Vương Vĩ nghi ngờ, một tuần đã trôi qua mà bên phía Chu Dương vẫn không có một chút động tĩnh nào.
Vương Vĩ biết rằng với tính cách của Chu Dương, nếu anh muốn trả đũa ai đó thì nhất định sẽ trả đũa càng sớm càng tốt, sẽ không trì hoãn quá lâu rồi mới ra tay.
Do đó sau một tuần Vương Vĩ mới xác định là Chu Dương hoàn toàn không có ý định đến gây rối cho mình và Mỹ phẫm thành phố Liễu.
“Hừ, tôi còn tưởng cậu có thủ đoạn ghê gớm nào, hóa ra cũng chỉ có thế thôi.”
Vương Vĩ đắc ý thầm nghĩ trong lòng, thu dọn đồ đạc và chuẩn bị đến chỗ hẹn.
Tối nay, ông ta có hẹn ăn cơm với Khổng Huy, nhân tiện Khổng Huy sẽ giới thiệu ông ta với vài người bạn.
Vương Vĩ biết rõ, nếu như Khổng Huy đã nói như vậy, thì chắc chắn những người bạn trong miệng hắn đương nhiên sẽ không phải là người bình thường.
Với thân phận và địa vị của Khổng Huy ở Khổng gia, những người bạn mà hắn nhắc đến chắc chắn phải cùng đẳng cập với hắn.
Ánh mắt Vương Vĩ thay đổi, trong đầu liền nghĩ đến Đinh Tuấn Phong và mấy người khác, nhưng sau khi nghiến răng nghiến lợi suy nghĩ một hồi, ông ta vẫn lắc đầu bỏ qua, tự mình rời khỏi Mỹ phẩm thành phố Liễu.
Có điều, Vương Vĩ không hề hay biết, lúc này trong khách sạn Khải Nguyên ở Trường Sa, Chu Dương đang đứng trong phòng, nhìn dòng người nhộn nhịp, xe cộ nối đuôi nhau ở bên dưới, khóe miệng anh không khỏi nhếch cong lên.
“Một thời gian dài như vậy có lẽ cũng đủ rồi, nếu đã thế thì giấc mộng đẹp này cũng nên tỉnh lại thôi.”
Thầm thì một câu, Chu Dương đóng cửa sổ lại, kéo rèm cửa vào, rồi lấy điện thoại ra gọi vài cuộc điện thoại.
Ngay khi Chu Dương kết thúc cuộc điện thoại, Thẩm Bích Quân vội vàng chạy tới, nhìn thấy Chu Dương, hai mắt cô sáng rực lên.
“Anh muốn ra tay rồi sao?”
“Ừ.”
Chu Dương không phủ nhận, mà trực tiếp thừa nhận, dù sao chuyện này cũng không phải chuyện gì bí mật, mà bây giờ cũng không cần che đậy, cho dù không nói ra, một ngày nào đó mọi người cũng sẽ phát hiện.
“Tốt! Hừ, từ lâu nhìn thấy tên Vương Vĩ kia đã không vừa mắt rồi, không ngờ đến tận bây giờ anh mới ra tay.”
Thẩm Bích Quân hờn dỗi trợn mắt với Chu Dương, giẫm lên đôi giày cao gót của mình, tiếng giày cao gót vang lên “cộc cộc cộc” trực tiếp rời khỏi phòng.
Cùng lúc đó, trong câu lạc bộ tư nhân cao cấp ở thành phố Liễu.
Vương Vĩ đứng bên ngoài một phòng Vip, cẩn thận chỉnh sửa quần áo, khẽ liếc nhìn phía sau có hai người mặc đồ đen.
Mà hai người đàn ông mặc đồ đen đang nhìn chằm chằm vào Vương Vĩ, Vương Vĩ tin rằng, chỉ cần mình có một chút hành vi kỳ lạ, thì hai người này có lẽ sẽ ra tay ngay lập tức.
“Khụ khụ.”
Sau khi ho khan vài tiếng, Vương Vĩ mỉm cười đẩy cửa bước vào trong phòng Vip.
Ông ta biết lần này số phận của mình sắp thay đổi.
“Khổng thiếu gia, tôi đến rồi.”
———————–