Mục lục
Chàng rể kim quy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 493: Kế hoạch hoạt động đêm vọng lễ của Vương Vĩ!













Chương 493: Kế hoạch hoạt động đêm vọng lễ của Vương Vĩ!



Lý do cụ thể thì Giang Hành Nguyên không rõ lắm.



Nhưng chuyện hắn được sắp xếp theo sát bên ông ta, cũng là do Giang Phàm Lưu sắp xếp.



“Chu Dương!”



Không thể trút giận lên đám bảo vệ, Giang Yến thì bị người phụ nữ kia đưa đi, nên Giang Hành Nguyên đành trút hết mọi bực tức lên người Chu Dương.



Nếu không tại Chu Dương, thì Giang Yến chẳng ra nông nổi này, đã làm sai mà không biết ăn năn hối hận, còn không nể mặt Giang gia.



Đánh Giang Bắc tàn phế, kết thù kết oán với Giang gia, náo loạn bữa tiệc tối do ông ta chủ trì, lại năm lần bảy lượt tiếp cận Giang Yến.



Qua tất cả mọi chuyện có thể thấy Chu Dương đã mưu tính từ trước, có ý đồ xấu với Giang gia.



“Cậu tưởng mê hoặc được Giang Yến, là có thể gây thiệt hại cho Giang gia được sao, cậu nghĩ nhiều quá rồi đó, Chu Dương. Nếu cậu đã lợi dụng Giang Yến, vậy để tôi cho cậu biết, Giang gia không phải nơi dễ động vào vậy đâu!”



Giang Hành Nguyên thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt bừng sáng, rồi đi thẳng vào khu nhà ở của Giang Phàm Lưu.



Phía bên kia, Chu Dương hoàn toàn không hay biết ngày hôm nay Giang gia đã xảy ra chuyện gì, giờ đang chờ người thực hiện công tác kiểm tra cuối cùng cùng với Vương Vĩ.



Chi nhánh thành phố Liễu chọn khai trương vào ngày lễ Giáng sinh chẳng qua là vì ngày đó nhiều người ra đường vui chơi, bầu không khí ngày lễ cũng rất náo nhiệt.



Cho nên, đêm vọng lễ trước ngày Giáng sinh chắc hẳn cũng là một mốc thời gian mà họ cần xem xét tới.



Từ trước tới giờ đêm vọng lễ luôn gắn liền với ngày lễ Giáng sinh, lựa chọn khai trương vào ngày lễ Giáng sinh, vậy thì việc sắp xếp hoạt động trong đêm vọng lễ cũng phải được Vương Vĩ và Chu Dương xếp trong lịch trình.



“Chu tổng, đây là bản kế hoạch hoạt động trong đêm vọng lễ giáng sinh mà trước đó chúng tôi đã chuẩn bị, mời cậu xem qua.”



Vương Vĩ đưa tập tài liệu dày cộp tới trước mặt Chu Dương, vẻ mặt lo lắng xen chút mong chờ.



“Ừ, ông nói đi, rồi tôi sẽ xem bản kế hoạch hoạt động này, có ý kiến gì tôi sẽ nói.”



Chu Dương mở tập tài liệu ra, chăm chú đọc, đồng thời cũng lắng nghe một vài quan điểm của Vương Vĩ.



Dù sao, cửa hàng chi nhánh thành phố Liễu này suy cho cùng cũng là sản nghiệp của đám người Vương Vĩ, chỉ gắn thêm cái mác công ty Danh Dương.



Thực chất, chi nhánh thành phố Liễu giống công ty nhượng quyền kinh doanh hơn.



Còn những bố trí sắp xếp và định vị trong tương lai của chi nhánh thành phố Liễu, Chu Dương nghĩ, Vương Vĩ suy nghĩ nhiều và tỉ mỉ hơn anh mới phải.



“Chu tổng, là như này, vì lượng người ra ngoài vào đêm vọng lễ giáng sinh sẽ rất nhiều, vả lại hôm nay thứ sáu, ngày mai là thứ bảy, hai ngày nghỉ lễ dù là thanh niên hay một số người đã kết hôn, chắc chắn sẽ lựa chọn ra ngoài thư giãn vào tối nay.”



“Vậy nên, sau khi suy nghĩ một hồi, trước tình hình hoạt động tuyên truyền tốt như hiện nay, mấy người chúng tôi có thể chuẩn bị tốt mọi việc cho hoạt động khởi động của chi nhánh thành phố Liễu.”



Vương Vĩ kích động nói, nhắc tới hoạt động khởi động, Vương Vĩ như biến thành một người khác, chủ động hơn rất nhiều.



“Hoạt động khởi động gì?”



Chu Dương ngẩng đầu nhìn Vương Vĩ, anh cũng thấy hoạt động khởi động ở trong bản kế hoạch hoạt động, tuy đã tưởng tượng được ra, nhưng vẫn chưa cụ thể, anh cần Vương Vĩ nói rõ hơn cho anh biết.



“Thật ra ý tưởng này tuy đơn giản, nhưng lại rất thực dụng.”



“Hiện giờ tên tuổi của công ty Danh Dương ở tỉnh Tương Tây đã rất hot rồi, với lại mấy ngày nay cũng dùng đủ mọi cách tuyên truyền, giúp việc khai trương chi nhánh thành phố Liễu trở thành tiêu điểm.”



“Đặc biệt là người dân trong thành phố Liễu, rất nhiều người sẽ tới chi nhánh chúng ta để xem, để xác nhận lại.”



“Cho nên, chúng tôi đã bàn bạc, chuẩn bị tổ chức một hoạt động mang quy mô nhỏ như buổi hòa nhạc trong đêm vọng lễ giáng sinh để tương tác với mọi người, rồi tặng một số đồ mỹ phẩm tiêu thụ chính của chúng ta, kích thích đam mê mua sắm của mọi người vào ngày mai.”



…….



Vương Vĩ chậm rãi nói, trạng thái tinh thần ông ấy rất tốt, hơn nữa, cảnh tượng mà ông ấy mô tả cũng vô cùng hấp dẫn.



Chu Dương im lặng lắng nghe, đợi đến khi Vương Vĩ nói xong, mong đợi nhìn anh thì anh mới gật đầu nhẹ.



So sánh bản kế hoạch hoạt động với những điều Vương Vĩ vừa nói, Chu Dương đã có thể tưởng tượng ra được hoạt động trong đêm vọng lễ giáng sinh sẽ diễn ra như nào.



“Được đó, nhưng theo như những gì ông nói, trong điều kiện thời gian gấp rút như thế, ông đã tìm được người lên sân khấu biểu diễn chưa?”



“Nếu như không nổi tiếng, sợ rằng không thể thu hút được nhiều người. Còn nếu nổi tiếng quá, vậy có đáp ứng được đúng thời gian không?”



Chu Dương trầm giọng hỏi.



“Chúng tôi đã tìm được người rồi, ban đầu muốn mời cậu ấy biểu diễn vào buổi lễ khai trương, nhưng đột nhiên có ý tưởng hoạt động vào đêm vọng lễ giáng sinh, vậy chúng ta chỉ cần nói với cậu ấy một tiếng là được. Với lại, người này nói thật cũng là người quen của tôi.”



Vương Vĩ cười nói, vẻ mặt tự tin vô cùng.



Nói xong, Vương Vĩ lôi điện thoại ra, tìm kiếm trên mạng một lượt, tìm được thông tin về người quen của ông ấy xong thì đưa cho Chu Dương.



“Chu tổng, cậu xem đi, chính là cậu ấy, tính ra, cũng có độ nổi tiếng nhất định, đặc biệt là ở tỉnh Tương Tây.”



Chu Dương tò mò cầm lấy điện thoại, đọc phần giới thiệu thông tin cá nhân trên đó, lúc này mới thoải mái.



Người này tên là Khổng Huy, người tỉnh Tương Tây thành phố Liễu, cũng tốt nghiệp đại học giao thông Đông Hải giống Vương Vĩ.



Trước nay Khổng Huy luôn học hành rất tốt, nhưng trời sinh đã thích âm nhạc, hồi cấp ba, đã thành lập một nhóm nhạc, hơn nữa còn nổi tiếng ở một số quán bar nơi đó.



Nhưng dưới áp lực gia đình thúc ép, lên cấp ba, hắn chăm chỉ học hành, tạm rút khỏi nhóm nhạc.



Sau đó thi đỗ trường đại học giao thông Đông Hải, ở trường cũng được coi là tuân thủ quy định, thành tích cũng thuộc top đầu.



Nhưng hồi năm ba đại học, đài truyền hình tỉnh Tương Tây tổ chức một chương trình tìm kiếm tài năng âm nhạc.



Khổng Huy bị thu hút, liền quyết định tham gia.



Hắn tham gia chương trình tìm kiếm tài năng âm nhạc này và giành được giải ba chung cuộc.



Do hắn vốn là người thành phố Liễu tỉnh Tương Tây, cho nên độ nổi tiếng ở tỉnh Tương Tây, đặc biệt là ở thành phố Liễu cực kỳ cao, có rất nhiều fans hâm mộ.



Nghe Vương Vĩ nói xong, Chu Dương nghĩ một hồi, trong ấn tượng của anh hình như cũng có chương trình tìm kiếm tài năng đó, hơn nữa còn nổi tiếng khắp cả nước.



Nhưng Chu Dương không ngờ, Vương Vĩ lại là người quen của Khổng Huy.



Hơn nữa, giờ Khổng Huy cũng có độ nổi tiếng nhất định trong nước, mấy năm qua đã cho ra mắt mấy album, số lượng đĩa bán ra cũng khá ổn.



“Được, nếu ông đã chọn được người rồi, vậy thì cứ quyết là anh ta đi. Ông liên lạc với anh ta, xác nhận thời gian. Giờ đã một giờ rồi, chỉ còn vài tiếng nữa là đến tối, tranh thủ thời gian dựng sân khấu.”



Chu Dương cười nói, đồng ý lời đề nghị của Vương Vĩ.



“Được, giờ tôi sẽ liên lạc với cậu ấy ngay.”



Vương Vĩ mừng rỡ, vội vàng ra ngoài, bố trí cho nhân viên cấp dưới bắt đầu dựng sân khấu, còn ông ấy quay về phòng làm việc của mình, lập tức gọi điện thoại cho Khổng Huy.



———————–

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK