Chương 481: Suy đoán của Chu Dương
Chu Dương chỉ là một người đàn ông đột nhiên xuất hiện trong đời cô.
Người đàn ông này, tồn tại nhiều điểm giống với những người đàn ông khác, nhưng cảm giác mang đến cho Giang Yến hoàn toàn khác so với những người cô từng tiếp xúc trước đây, bất kể là người bình thường, hay những kẻ tự xưng là người tài giỏi hay con cháu quý tộc.
Giống như vận mệnh đã an bài, để bọn họ gặp nhau ở tỉnh Tương Tây này, bởi vì chuyện quen biết của Giang gia.
Cảm giác này rất mơ hồ, bản thân Giang Yến cũng không nói rõ được.
Hơn nữa, cô cũng sẽ không nhắc tới cảm nhận này với người khác.
Cô có thể cảm nhận được, Chu Dương không có ý xấu với mình.
Từ đầu đến cuối, Giang Yến đều không cảm nhận được bất kỳ ý đồ xấu nào trên người Chu Dương.
Trái lại, Chu Dương giống như đang đối đãi với một người bạn cũ, mang đến một cảm giác vô cùng thoải mái cho Giang Yến.
“Em đó, đúng là quá tin tưởng người khác rồi, có lúc chị thật sự lo lắng em sẽ bị người khác bán đi, mà còn giúp người ta đếm tiền nữa.”
Nếu Giang Yến đã nói như vậy, thì chị Linh đương nhiên cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là hơi tiếc rèn sắt không thành thép, sau đó nhấn vào trán của Giang Yến, giọng cũng vô cùng khó chịu, còn có cảm giác bị phản bội.
Chu Dương nhất thời không biết nói gì.
Tại sao chị Linh này có nhiều trò như vậy, lẽ nào trong đầu cô ấy, đã hình thành những vở kịch ân ái giữa nam và nữ, kèm theo ân oán tình thù giữa các gia tộc, còn có sự trân trọng lẫn nhau giữa những người tri kỷ, và người đàn ông mang ý đồ xấu xa….
Phút chốc, thậm chí Chu Dương cảm thấy có lẽ trong đầu chị Linh mình đã bị biến thành một nhân vật phản diện đến cỡ nào, đến mức vở kịch trong đầu chị Linh, không biết mình đã chết bao nhiêu lần.
“Chị Linh, yên tâm đi, trong lòng em hiểu rõ.”
Giang Yến mỉm cười an ủi chị Linh, cô biết chị Linh làm như vậy, nói như vậy đều là tốt cho cô, vì thế cũng sẽ không cảm thấy chị Linh làm vậy là lo chuyện bao đồng, ngược lại, còn có cảm giác được người khác yêu thương bảo vệ.
Sau đó, Giang Yến trả lại dự án tuyên truyền cho Chu Dương.
“Cứ tiến hành theo bản kế hoạch này đi, nhưng có hoạt động gì thì tốt nhất thông báo với tôi sớm một ngày, để tôi chuẩn bị cho tốt.”
Giang Yến nở nụ cười nói, cô cũng không có ý kiến gì về dự án tuyên truyền này, cảm thấy cũng rất hợp lí.
“Được thôi, nhưng bây giờ điều khá quan trọng có lẽ chính là hai ngày sau phải tiến hành quay một đoạn video tuyên truyền ngắn, đến lúc đó Trương Tâm Di sẽ liên lạc với cô, sau đó là hoạt động khai trương chi nhánh thành phố Liễu vào dịp Giáng Sinh.”
Chu Dương tùy ý lật xem một chút về dự án tuyên truyền, sắp xếp lại hai hoạt động gần đây.
Tính quan trọng của hai hoạt động này không cần nói cũng hiểu.
Quay video tuyên truyền ngắn, đối với Giang Yến hay với công ty Danh Dương mà nói, đây là lần đầu công diễn của cả thị trường tỉnh Tương Tây, để cho người ở đây hiểu rõ toàn diện và biết đến sự tồn tại của công ty Danh Dương.
Đây coi như là cơ sở, đặt nền tảng ghi lại tất cả hoạt cho công ty Danh Dương.
Nếu video tuyên truyền ngắn quay tốt, hiệu quả truyền ra ổn định, vậy thì với công ty Danh Dương mà nói mang một tầm quan trọng rất lớn.
Mà lễ Giáng Sinh này chi nhánh của thành phố Liễu khai trương, càng là dự án chi nhánh vô cùng có ý nghĩ ở tỉnh Tương Tây của công ty Danh Dương.
Dự án chi nhánh cuối cùng có hiệu quả thế nào, tình hình tiêu thị của chi nhánh khai trương ở thành phố Liễu hôm đó, cùng với tình hình tiêu thụ khoảng một tháng sẽ quyết định tất cả.
“Ừm, bên tôi không có vấn đề.”
Giang Yến gật đầu, tỏ ý không có vấn đề gì.
Hai hoạt động rất đơn giản, với cô mà nói, cũng không có gì khó khăn.
Sau khi bàn luận xong về hoạt động tuyên truyền, mọi người đã thả lỏng không ít.
Ngay cả sự căng thẳng và mất tự nhiên trên gương mặt Trương Tâm Di chớp mắt cũng tan biến không thấy đâu, ngược lại còn lộ ra chút tự nhiên dễ chịu.
Bản thân Trương Tâm Di có thể được coi là một người phụ nữ có tám điểm, mặc dù ở trước mặt Giang Yến, cô cũng không tỏ ra là quá xuất chúng, thậm chí rất dễ bị Giang Yến cướp đi vẻ nổi bật và ánh mắt nhìn, nhưng ở tỉnh Tương Tây, cũng được xem là một cô gái xinh đẹp.
Bình tĩnh lại, Trương Tâm Di nhiều lần lộ ra vẻ tươi cười, trò chuyện với Giang Yến và chị Linh cũng lưu loát trôi chảy hơn.
Ít nhất, từ góc độ của Chu Dương, Trương Tâm Di nói chuyện với Giang Yến, dù là nói cười vui vẻ, đều không ngừng dẫn tới sự bất mãn và quấy nhiễu của chị Linh.
Lần này, Chu Dương thật sự phải nhìn chị Linh với cặp măt khác.
Mà đồng thời, còn có một vài suy nghĩ kỳ lạ, cũng đột nhiên xuất hiện trong đầu Chu Dương.
Nếu lo lắng Giang Yến bị người xấu lừa gạt, mà luôn gìn giữ cẩn thận, thậm chí quấy nhiễu Giang Yến nói chuyện cùng người lạ, hoặc là người có mối quan hệ cũng không quá thân thuộc, vậy tại sao chị Linh bây giờ không làm phiền Trương Tâm Di chứ?
Phải biết rằng, giống như với Chu Dương, Trương Tâm Di đối với Giang Yến mà nói, cũng coi là một người không quá thân thuộc.
Thậm chí Giang Yến và Chu Dương còn chưa thân thuộc như thế, còn cần phải sát gần hơn.
Nhưng một khi nói chuyện cùng Giang Yến, chị Linh lại khó chịu nhìn Chu Dương.
Hơn nữa, giống như chỉ nhắm vào anh vậy.
Nếu phải nói ra điểm khác biệt giữa Chu Dương và Trương Tâm Di, vậy đó chính là giữa bọn họ một người là nam, một người là nữ, có sự khác biệt tự nhiên về giới tính.
Mà đây rất có khả năng chính là nguyên nhân thái độ của chị Linh không giống nhau.
Bởi vì Trương Tâm Di là nữ, sẽ không nảy sinh ý nghĩ gì với Giang Yến, cũng sẽ không động tay động chân với Giang Yến, vì thế không nằm trong phạm vi cần phòng bị cảnh giác của chị Linh.
Còn Chu Dương là một người đàn ông, xuất phát từ bản tính của đàn ông, rất có khả năng xuất hiện ý nghĩ không an phận với Giang Yến, hơn nữa anh vẫn có thực lực và khả năng thay đổi hành động, vì thế bị chị Linh phòng bị nghiêm ngặt.
Sỡ dĩ có thái độ đối xử khác nhau này, đối với Giang Yến có phải tồn tại mối đe dọa nào hay không.
Mối đe dọa này, không phải đe dọa với sự an toàn cá nhân, mà ở đây có phải có khả năng sẽ đem Giang Yến đi mất.
Mà người để tâm chuyện này, chính là một người phụ nữ.
Về nguyên nhân có thể tồn tại trong đó, cho dù Chu Dương có là cái đầu heo, thì bây giờ cũng mơ hồ đoán được một ít.
Trong phút chốc, Chu Dương chợt run rẩy, nhanh chóng xóa bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu óc của mình.
Có điều, khi anh lại nhìn sang chị Linh, ánh mắt luôn mang theo thần sắc kỳ dị.
“Nhìn cái gì? Cẩn thận tôi móc mắt cậu ra đó!”
Chị Linh rất nhạy bén đã cảm nhận được ánh mắt của Chu Dương, hung hăng nói, còn giơ ra hai ngón tay giả vờ đưa về phía Chu Dương.
Nhưng chị Linh lại không biết giờ phút này trong lòng Chu Dương đang nghĩ gì.
Nếu chị Linh biết được, sẽ có hậu quả thế nào, cho dù là Chu Dương cũng khó mà tưởng tượng nổi.
…
Buổi quay video tuyên truyền ngắn diễn ra rất thuận lợi, tin tức bên phía Trương Tâm Di đưa tới, khiến trong lòng Chu Dương cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Trước đó khi ở quán cafe Zero, mơ hồ đoán được một chút tình cảm của chị Linh đối với Giang Yến, Chu Dương đã đặc biệt tránh né các cơ hội tiếp xúc với Giang Yến.
Chuyện có thể để người khác làm thì tất cả đều bảo người khác làm.
Sau khi quay video tuyên truyền ngắn, Chu Dương sắp xếp Trương Tâm Di đi theo Giang Yến suốt hành trình.
Video tuyên truyền ngắn bây giờ đã quay xong, việc xử lí hiệu quả hình ảnh và cắt ghép biên tập sau đó, trong thời gian một ngày cũng có thể hoàn thành.
Tiếp theo, phải đợi đến lễ Giáng Sinh, khai trương chi nhánh của công ty Danh Dương bên phía thành phố Liễu.
———————–