Chương 482: Náo động
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã tới đêm Giáng sinh.
Đoạn video ngắn đã quay trước đó, với sự giúp đỡ của các kênh truyền thông của Trương gia, ngày hôm nay sẽ được công khai phát sóng và tuyên truyền ra bên ngoài.
Ngay lập tức, khắp tỉnh Tương Tây, dường như ở bất cứ đâu cũng có thể nhìn thấy video và hình ảnh tuyên truyền của người đại diện công ty Danh Dương.
Người dân Tương Tây lúc này mới chợt phát hiện ra, công ty Danh Dương bắt đầu phát hành quảng cáo trên phạm vi và quy mô lớn, hơn nữa ngay khi xuất hiện, liền lựa chọn một cô gái xinh đẹp nhan sắc hơn người trở thành người phát ngôn kiêm đại điện hình ảnh cho công ty.
“Trời ơi, đại sứ hình ảnh này đẹp quá đi!”
“Haha. Người như thế này, nếu như nói không chỉnh sửa, tôi không tin, trên đời này lấy đâu ra người hoàn mỹ như thế chứ!”
“Tôi cũng không tin, trừ khi công ty Danh Dương có thể phát hành thêm nhiều hơn nữa hình ảnh và video của đại sứ hình ảnh!”
“Hoàn toàn tán thành!”
“Haha, mắt nhìn của đám người các cậu quá thiển cận, có biết người đại sứ hình ảnh kia là ai không? Đó chính là đại tiểu thư Giang Yến của Giang gia ở Trường Sa đấy, người ta là người đẹp số một của Tương Tây, các cậu chưa từng gặp, đừng có cho rằng trên đời này không có mỹ nữ tuyệt sắc như thế.”
“Tôi làm chứng, trước kia có nhìn từ xa một lần, nhưng không thể ngờ rằng cô ấy lại trở thành đại sứ hình ảnh cho công ty Danh Dương.”
“Đúng thế, công ty Danh Dương là công ty của Chu Dương đúng không? Hai nhà Giang gia và Chu gia không phải có mối ân oán rất lớn sao? Giang Yến làm như thế này, Giang gia có biết không? Có đồng ý hay không nhỉ?”
….
Sau khi đoạn video vừa được công khai phát hành tuyên truyền, ngay lập tức gây ra sự náo động trên mạng.
Bất kể có biết đến công ty Danh Dương hay không, sau khi nhìn thấy hình ảnh tuyên truyền của Giang Yến, ai nấy đều vô cùng quan tâm, thảo luận sôi nổi rốt cuộc Giang Yên là nhân vật phương nào.
Tất nhiên, có người khen ngợi, đương nhiên sẽ có người chỉ trích.
Có người nghi ngờ bức ảnh tuyên truyền của Giang Yến đã thông qua chỉnh sửa, người ngoài đời căn bản không giống như thế.
Nhưng những người ủng hộ Giang Yến cũng không ít, thậm chí còn có không ít người đều đã từng gặp cô.
Cuối cùng, thân phận của Giang Yến thậm chí còn bị tiết lộ ra ngoài.
Điều này, thực sự khiến không ít người há miệng kinh ngạc.
Người đại diện hình ảnh của công ty Danh Dương này, lại là đại tiểu thư Giang Yến của Giang gia ở Trường Sa.
Trong chớp mắt, cuộc thảo luận trên mạng càng thêm náo nhiệt.
Cư dân mạng tìm được ra nhiều chuyện liên quan đến ân oán giữa Giang gia và Chu Dương của công ty Danh Dương.
Đánh Giang Bắc tàn phế, không nể mặt, náo loạn bữa tiệc của Giang gia…
Dường như mỗi một chuyện, đối với Giang gia mà nói, đều là những chuyện mất mặt.
Nhưng bây giờ, ân oán giữa hai nhà Giang gia và Chu gia vẫn chưa giải quyết triệt để, Giang Yến thân là đại tiểu thư của Giang gia, lại đảm nhận vai trò người đại diện hình ảnh của công ty Danh Dương, nếu Giang gia biết được thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Hoặc là, Giang gia đã biết rồi, hơn nữa còn âm thầm chấp nhận chuyện này, chỉ là vì muốn bù đắp quan hệ với Chu Dương trước đó.
Còn Giang Yến chỉ là một người được Giang gia cử ra để bù đắp cho mối quan hệ giữa hai bên trước đó.
Cuộc tranh luận của cư dân mạng không có dấu hiệu dừng lại, nó không có ý nghĩa thực sự, cũng không thể tạo ra được bất kỳ tác dụng nào đối với tình hình lúc bấy giờ.
Tuy nhiên lúc này, ở Giang Gia, Trường Sa.
Không khí của toàn bộ Giang gia rơi vào im lặng.
Đám người giúp việc ai nấy đều cúi đầu, sợ làm sai chuyện gì khiêu khích tới chủ nhân trong nhà sẽ bị trừng phạt.
Tất cả người của Giang gia, bất kể là những người thuộc dòng dõi đích tôn hay là con cháu thuộc dòng chi nhánh, toàn bộ đều tập trung trước đại sảnh.
Sắc mặt ai nấy đều vô cùng khó coi.
Sắc mặt Giang Hành Nguyên u ám, đứng cạnh Giang Phàm Lưu, cúi đầu, không nhìn người khác.
Gianh Hành Phương bĩnh tĩnh, không hề bận tâm.
Giang Hành Quảng bộ mặt cười trên nỗi đau của người khác, mắt đảo không ngừng nhìn về phía Giang Hành Nguyên, khóe miệng khẽ nhếch lên, bộ dạng nhàn rỗi xem kịch hay.
Những người khác, ngay lúc này đang tranh luận với nhau, nhanh chóng chĩa mũi nhọn về phía Giang Hành Nguyên đang im lặng không nói, giả vờ như không thấy gì.
“Hừ, thật nực cười, tại sao Giang Yến có thể làm ra chuyện này, Giang Hành Nguyên, ông dạy dỗ con gái kiểu gì thế?”
“Đúng thế, chẳng lẽ cô ta không biết công ty Danh Dương là của Chu Dương hay sao? Mà Chu Dương với Giang gia, lại có ân oán không nhỏ, điểm này, chẳng lẽ cô ta không biết?”
“Hừ, theo như tôi thấy, Giang Yến cái đứa con gái này chính là thiếu dạy dỗ, chú hai quá nuông chiều nó rồi, nếu như không tiếp tục quản giáo, ai biết sau này nó còn làm ra chuyện gì khiến Giang gia mất mặt nữa chứ.”
“Việc này, nhất định phải có một kết quả xử lý, chú hai, chú tự mình nói đi, nên làm thế nào?”
….
Nhiều con cháu của Giang gia đều chĩa mũi nhọn về phía Giang Hành Nguyên, trong đó có một số người vai vế cao trong gia tộc.
Thậm chí có một người, vai vế còn cao hơn so với gia chủ Giang Phàm Lưu.
“Việc này, nhất định phải được giải quyết, nếu không, người ngoài sẽ nhìn Giang gia chúng ta như thế nào? Bị tên nhãi ranh Chu Dương ba lần bảy lượt làm cho mất mặt, không những không truy cứu, ngược lại còn để đại tiểu thư của Giang gia đi làm đại sứ hình ảnh gì đó cho cậu ta, như thế là lẽ gì chứ?”
Người có vai vế cao nhất trong dòng thứ của Giang gia, Giang Trực Phong cũng nhịn không được mà đứng lên quở trách.
Vai vế Giang Trực Phong trong mắt người Giang gia, là cấp bậc cao nhất, còn cao hơn một bậc so với Giang Phàm Lưu.
Mà ông ta, cũng chính là chú bảy của Giang Phàm Lưu.
Giang gia hiện giờ, vai vế ngang với Giang Trực Phong, dòng chính, dòng thứ hợp lại cũng không có quá ba người.
Mà hai người còn lại, tuổi tác quá cao, sức khỏe và tinh thần không tốt, rất ít khi ra ngoài, cũng hiếm gặp mặt người khác, càng không quan tâm đến các vấn đề của Giang gia.
Chỉ có Giang Trực Phong thi thoảng đi dạo một vòng Giang gia, chỉ điểm một chút cho con cháu.
Bây giờ chuyện của Giang Yến, đã khiến Giang Trực Phong tức giận, ông ta phải đứng lên tố cáo hành vi để cho người trong Giang gia biết, lợi ích gia tộc là trên hết.
Giang Trực Phong lên tiếng, những người khác càng không kiêng nể, lại chĩa mũi dùi về phía Giang Hành Nguyên, một trận trách mắng, gần như đã hạ thấp triệt để uy tín của Giang Hành Nguyên.
Còn có người làm lớn chuyện, thậm chí muốn đuổi Giang Yến ra khỏi Giang gia.
Tuy nhiên cách này không nhận được sự hưởng ứng của những người khác.
Dẫu sao, chuyện của Giang Yến đúng là quá đáng, nhưng vẫn chưa đến bước đuổi ra khỏi Giang gia.
Hơn nữa, những người có mặt ở đó, không một ai dám đảm bảo, bản thân những người trong nhà họ sẽ không phạm sai lầm trong tương lai, giống như Giang Yến, thậm chí còn phạm sai lầm lớn hơn.
Nếu như đuổi Giang Yến ra khỏi Giang gia để làm gương, vậy sau này, người thân của bọn họ và thế hệ sau phạm phải sai lầm, rất có khả năng sẽ phải chịu đối xử tương tự.
Đó là điều họ căn bản không hi vọng nhìn thấy.
“Đủ rồi!”
Đột nhiên, Giang Hành Nguyên người vẫn im lặng không nói gì, tức giận quát mắng.
Mặt ông ta đỏ lên, đôi mắt đầy giận dữ nhìn đám người trong đại sảnh, đặc biệt là đám người chỉ chỉ trỏ trỏ ông ta, ánh mắt đó giống như hận không thể nuốt chửng tất cả bọn họ.
———————–