Chương 558: Là cậu ta
Lúc đám người này nhìn thấy Vương Vĩ và mấy cảnh sát sau lưng ông ta liền trở nên cảnh giác.
“Ôi, Vương tổng, ông quay lại rồi, đám người này gây sự, còn đánh tôi bị thương, nhất định không thể tha cho chúng!”
Đúng lúc này, Đinh Tuấn Phong bị bao vây gào thét lao ra ngoài cửa hàng, ôm khuôn mặt sưng phù chạy đến chỗ Vương Vĩ, căm phẫn nói.
Lúc này, cả người Đinh Tuấn Phong không chỗ nào lành lặn.
Không chỉ quần áo bị rách, tóc cũng rối tinh rối mù.
Khuôn mặt hắn sưng tấy lên, còn có thể nhìn thấy vài vết máu.
Hừ!
Nhìn thấy bộ dạng của Đinh Tuấn Phong, không riêng gì Vương Vĩ mà ngay cả mấy cảnh sát cũng cảm thấy bàng hoàng.
Đám người này quá điên cuồng rồi, đánh Đinh Tuấn Phong thành ra như vậy.
Phải biết rằng, nếu là ẩu đả bình thường cũng không xảy ra tình trạng bi thảm đến thế.
Mà bộ dạng Đinh Tuấn Phong bây giờ giống như một kẻ lang thang đầu đường xó chợ bị hành hạ, vô cùng thảm hại.
“Xảy ra chuyện gì? Sao đám người này lại vô duyên vô cớ đến đây gây sự?”
Vương Vĩ nhìn Đinh Tuấn Phong, khối thịt trên khuôn mặt béo ụ khẽ rung lên, trầm giọng hỏi.
“Tôi cũng không biết nữa, bọn họ đột nhiên xuất hiện, Vương tổng, anh nói xem có khi nào là…”
Đinh Tuấn Phong cũng rất buồn bực, đến tận bây giờ hắn vẫn mơ hồ không rõ đã xảy ra chuyện gì, mà bản thân còn không hiểu vì sao lại bị người khác đánh thành như vậy.
Bây giờ thoát ra ngoài rồi hắn mới nghĩ kỹ lại.
Nếu như nói, ai sẽ kiếm chuyện vào thời điểm này thì chỉ có thể là Chu Dương.
Thế nhưng, Đinh Tuấn Phong còn chưa kịp nói ra, đã bị Vương Vĩ xua tay chặn lại.
“Được rồi, tôi biết rồi, để các đồng chí cảnh sát giải tán đám người này trước đã.”
Vương Vĩ lạnh lùng nói, sau đó nói rõ tình hình với cảnh sát.
Mà hơn một trăm người khi nhìn thấy cảnh sát đến, cũng cảm thấy sợ hãi, nhìn ngó xung quanh nhưng không dám lớn tiếng hô hoán.
“Các người gây sự gì ở đây?”
“Ai bảo các người đến?”
“Nhanh chóng rời khỏi đây, nếu không chúng tôi sẽ tuân theo pháp luật bắt giữ các người.”
Mấy người cảnh sát lớn tiếng nói, không ngừng áp sát hơn một trăm người này.
Dù sao cảnh tượng vừa nãy họ cũng đã thấy rõ ràng.
Hơn một trăm người này, đúng là đang chặn trước cửa hàng Mỹ phẩm thành phố Liễu, còn đánh Đinh Tuấn Phong bị thương.
Nhưng bởi vì không rõ tình huống cụ thể, mà Vương Vĩ vừa nói với họ đây đều là hiểu lầm.
Bởi vậy, dân không truy cứu, quan không điều tra, bọn họ cũng không thể áp dụng biện pháp cưỡng chế, chỉ có thể giải tán hơn một trăm người này, không để bọn họ gây rối ở đây.
Dẫu sao, chỗ này là phố đi bộ sầm uất nhất của thành phố Liễu, người qua lại tấp nập, nhiều tai mắt, lại còn có không ít người dùng điện thoại chụp hình, nếu phát tán trên mạng mà dẫn tới chấn động, sẽ rất khó giải quyết.
Thấy cảnh sát tới, hơn một trăm người lập tức tản ra bốn phía.
Dù sao bọn họ tới đây là để ủng hộ Rocket Girls, chứ không phải thực sự muốn gây chuyện, lại càng không muốn bị bắt vào đồn cảnh sát.
Chưa đến năm phút, đám người này đã giải tán hết.
Cửa trước của Mỹ phẩm thành phố Liễu liền thoáng đãng hẳn.
Nhân viên trong cửa hàng lúc này đã bị dọa sợ tới mức không nói lên lời, vừa thấy đám người này tản ra, cũng khóc nấc lên.
Quả thực, tình hình ban nãy thực sự quá đáng sợ đối với bọn họ.
Nhất là Đinh Tuấn Phong còn bị mấy người đó hành hung, bất cẩn một chút rất dễ xảy ra tai nạn.
“Được rồi, khóc lóc cái gì, chỉnh đốn lại rồi quay về làm việc đi.”
Vương Vĩ bước vào cửa hàng, lạnh lùng quát, đi thẳng lên phòng làm việc trên tầng hai.
“Có chuyện gì vậy? Tôi mới rời đi một lúc, đã xảy ra chuyện, anh làm việc thế à?”
Vừa đến phòng làm việc, Vương Vĩ đã bộc phát cơn giận trong lòng, chỉ vào trán Đinh Tuấn Phong mắng chửi.
Ông ta vất vả lắm mới hợp tác thành công với Khổng Huy, hôm nay đi báo cáo kết quả.
Nếu thuận lợi, Khổng Huy sẽ tăng cường hợp tác với ông ta, nói cách khác, Khổng Huy sẽ càng thêm nâng đỡ hỗ trợ để ông ta có thể phát triển nhanh chóng ở thành phố Liễu, thậm chí cả tỉnh Tương Tây.
Đặc biệt hơn, hôm nay thiếu gia nhà Giang gia cũng có mặt, đây chính là cơ hội để ông ta có thể tiếp xúc với Giang gia.
Nhưng mấy chuyện này bị phá hỏng cả rồi.
Vương Vĩ lúc này bừng bừng lửa giận, không có chỗ phát tiết, nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Đinh Tuấn Phong đương nhiên càng khó chịu.
Đường đường là một cổ đông, cũng coi như là ông chủ của cửa hàng lại bị người ngoài vây đánh, chuyện này truyền ra ngoài, danh tiếng của Mỹ phẩm thành phố Liễu bọn họ đều sẽ mất sạch.
“Vương tổng, chuyện này tôi cũng không biết, mọi việc xảy ra quá đột ngột.”
Lúc này Đinh Tuấn Phong buồn bực muốn chết.
Bản thân bị đánh một trận đã đành, giờ còn phải chịu đựng cơn giận của Vương Vĩ.
Mà chính hắn cũng không biết rõ nguyên nhân.
Quả thực là sầu não.
“Vương tổng, một tuần nay không có chuyện gì bất thường, đúng vào hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, nhất định là Chu Dương giở trò, hắn thấy chuyện buôn bán của chúng ta tốt nên muốn phá hoại.”
Vào giờ phút này Đinh Tuấn Phong chỉ có thể nghĩ là Chu Dương giở trò.
Bằng không một kẻ nhỏ bé như Đinh Tuấn Phong ở Tương Tây, ở thành phố Liễu không hề đắc tội với ai, sẽ không có ai đến báo thù cả.
Nếu là Chu Dương thì sẽ có đủ động cơ ra tay.
Như vậy xem ra, mục tiêu của những người này không phải là Đinh Tuấn Phong mà là cả Mỹ phẩm thành phố Liễu.
“Chu Dương? Không thể nào, một tuần liền cậu ta không có hành động gì, không thể vào lúc này mới xảy ra chuyện như vậy, hơn nữa, dựa theo tính cách của Chu Dương, nếu cậu ta muốn báo thù, sẽ không trì hoãn lâu như vậy.”
Vương Vĩ đi đi lại lại trong phòng, không ngừng suy nghĩ nhưng vẫn không thể hiểu nổi.
“Vương tổng, Đinh tổng, mau qua đây xem.”
Đúng lúc này, cô nhân viên ban nãy đến nhắc nhở Đinh Tuấn Phong thở dốc chạy đến, cầm theo điện thoại vội vã nói.
“Chuyện gì?”
Suy nghĩ của Vương Vĩ bị cắt ngang, rất khó chịu khi thấy là một nhân viên bình thường đang hốt hoảng, ông ta liền cau chặt mày.
“Vương tổng, đám người vừa nãy, nhìn thấy cái này mới đến đây, chúng ta phải làm sao đây.”
Tuy nhiên, cô nhân viên không chú ý đến biểu cảm sắc mặt của Vương Vĩ, chỉ muốn nhanh chóng đưa điện thoại cho ông ta.
“Ông xem đi.”
Đinh Tuấn Phong bước đến, cầm lấy điện thoại, nhìn thấy bài viết trên đó lập tức nheo mắt lại.
“Được, tôi biết rồi, cô đi xuống trước đi.”
Đinh Tuấn Phong trả lại điện thoại cho nhân viên trầm giọng nói.
“Anh Đinh, chuyện gì vậy?”
“Vương tổng, chuyện này hơi khó giải quyết. Anh xem một chút đi.”
Sắc mặt Đinh Tuấn Phong tối sầm lại, đi tới bàn làm việc, mở máy tính rồi đăng nhập Weibo, tìm thấy bài đăng của Rocket Girls, sau đó bảo Vương Vĩ đến xem.
———————–