Chương 778: Không ngờ lại là ông (2)
Hổ gia vẫy tay, nét mặt vui vẻ, ánh mắt nhìn Chu Dương càng thêm hiền từ.
“Không phải, tôi không đến tìm họ, tôi đến để gặp ông.”
Chu Dương lắc đầu, ánh mắt sáng rực nhìn Hổ gia, trên mặt nở nụ cười kì quái.
Diễn, vẫn còn diễn.
Chu Dương thật không ngờ diễn xuất của Hổ gia lại tốt đến vậy.
Kể từ khi Chu Dương nói công ty Danh Dương gặp vấn đề, quận Phổ Đà đột nhiên xuất hiện vài người, mà sau đó bên Trần Thế Hào cũng điều tra được một số thứ, anh luôn cảm thấy mọi việc diễn ra quá suôn sẻ.
Lúc đó vẫn chưa nghĩ nhiều, nhưng bây giờ sau khi nghe Thủy Băng Nguyệt nói, suy ngẫm lại, Chu Dương chợt thấy sống lưng ớn lạnh.
Nếu Thủy Băng Nguyệt không nói những lời đó với anh, Chu Dương rất có thể sẽ bị biến thành một thanh đao để kẻ khác lợi dụng
Ngay cả Trần Thế Hào cũng chỉ điều tra được vài tin tức đại khái về đám người Hứa Du, ví dụ như tên cầm đầu là Hứa Du, bọn họ dùng thủ đoạn vô cùng thô bạo để cướp đi cửa hàng kinh doanh, ngoài ra chẳng còn manh mối nào khác.
Thế nhưng, sau khi anh nói chuyện này với Hổ gia, Hổ gia rất nhanh đã cho Chu Dương vài đáp án khác.
Ví dụ như, Hứa Du này đến từ Hứa gia, đó là một gia tộc ẩn dật, thực lực mạnh gấp mấy lần gia tộc hạng nhất.
Khi ấy Chu Dương chỉ cảm thấy Hổ gia rất lợi hại, những chuyện này cũng có thể điều tra ra được, quả nhiên là người có địa vị và thực lực không hề tầm thường ở Đông Hải.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, Hổ gia làm gì có chỗ nào lợi hại, mà là, Hứa gia này đã quá quen thuộc với Hổ gia.
Thậm chí cả việc nhờ Hổ gia điều động người phía sau, ông liền sắp xếp để một tông sư võ giả như Bào Ca đến trợ giúp, mọi việc diễn ra quá thuận lợi.
“Tìm tôi? Có việc gì sao? Hay là gặp vấn đề gì? Không sao, cậu nói đi, chỉ cần tôi làm được, tôi nhất định không từ chối!”
Hổ gia thấy nụ cười kì lạ trên mặt Chu Dương, cảm thấy hơi bất thường, nhưng sau đó lại cho rằng Chu Dương gặp khó khăn vì vậy liền chính nghĩa nói.
Tâm trạng Hổ gia bây giờ rất tốt, chỉ cần Chu Dương không đưa ra yêu cầu gì quá khó khăn, ông vẫn sẵn lòng giúp đỡ.
Dù sao, Chu Dương cũng là một thanh niên Hổ gia rất coi trọng.
Hổ gia đặt hai tay lên đầu gối, tựa lưng vào ghế, cười nhạt nhìn Chu Dương.
“Tôi tin là Hổ gia nhất định có đủ khả năng.”
Chu Dương khẽ cười.
“Từ lúc tôi bắt đám người Hứa Du, đã mấy ngày trôi qua, Hứa gia thì sao? Có lẽ họ phát hiện mấy người Hứa Du mất liên lạc, bây giờ đang điều tra.”
“Tôi không thể đảm bảo Hứa gia sẽ không điều tra được thân phận của tôi, vì vậy lần này, Hứa gia chắc sẽ cử một đội hình mạnh hơn đến tìm tôi, mà tình hình bây giờ của tôi, Hổ gia ông cũng biết rồi, lần trước may nhờ có Bào Ca trợ giúp nếu không cũng không đối phó nổi với đám người Hứa Du, cho nên lần này, tôi mong Hổ gia có thể giúp đỡ nhiều hơn.”
Chu Dương cười nhạt, nhìn Hổ gia, cũng không nói quá nhiều.
Có vài việc, không cần phải trực tiếp lật tẩy, ít nhất cần phải có một bước đệm.
Bằng không, Chu Dương không dám bảo đảm mình nói ra hết toàn bộ biến cố của Hứa gia năm đó, hàng loạt chuyện thất bại ở Đông Hải, Hổ gia sẽ phản ứng thế nào.
“Ồ, cậu cần tôi giúp gì?”
Trong mắt Hổ gia có chút gợn sóng, nhìn Chu Dương, hạ giọng nói.
Tuy Hổ gia vẫn giữ nụ cười trên mặt nhưng không còn thoải mái tự tại như trước, tựa như mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay ông.
Giờ phút này nét mặt Hổ gia khá nghiêm túc, ánh mắt nhìn Chu Dương không còn thản nhiên nữa.
Trên thực tế, lúc này trong lòng Hổ gia cũng đang có tính toán.
Ông biết lần này Chu Dương đến tìm mình, e rằng có liên quan đến chuyện này, nhưng đối với yêu cầu trợ giúp của Chu Dương, cần giúp bao nhiêu Hổ gia vẫn quyết định nghe thử suy nghĩ của Chu Dương.
“Tôi muốn Hổ gia cử thêm tông sư võ giả hợp tác với tôi, tránh cho bên Hứa gia lại xuất hiện nhiều tông sư võ giả hơn.”
Chu Dương nói với vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Hổ gia hơi chột dạ, nghiêm túc nhìn Chu Dương, thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng của anh, không giống đang đùa.
Nhưng Hổ gia tự hỏi, ý của Chu Dương là gì?
Cử thêm tông sư võ giả hợp tác với cậu ấy?
Lẽ nào thật sự coi tông sư võ giả là cải trắng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu sao?
Nên biết ở Đông Hải trong mấy gia tộc hạng nhất, số lượng tông sư võ giả cũng không quá nhiều, thường chỉ có vài người, có khi chỉ có một.
“Ha ha, Chu Dương à, cậu đang đùa đấy hả, người như tông sư võ giả, hai ta đều biết, không giấu gì cậu, bên cạnh tôi chỉ có một mình Bào Ca là tông sư võ giả, lúc trước tôi lang bạt ở Đông Hải, muốn nhiều tông sư võ giả đi theo tôi còn không có.”
“Có điều, dù gì tôi cũng có chút quan hệ, vẫn có thể tìm vài người thực lực không tệ từ mấy bạn cũ năm đó qua đây giúp cậu.”
Hổ gia mỉm cười nói, giọng điệu khá bất lực, giống như yêu cầu vừa rồi của Chu Dương là làm khó người khác, vốn không thể thực hiện được.
“Ha ha, Hổ gia, nói thật, tôi đối phó với Hứa gia, cả tôi và ông đều có lợi, hơn nữa tôi còn là người đứng mũi chịu sào, hầu hết nguy hiểm đều dồn vào tôi.”
“Nếu như Hổ gia ngay cả chút chuyện này cũng không giúp được, thì còn ý nghĩa gì nữa? Tôi thà đồng ý với yêu cầu của Hứa gia cho xong.”
Chu Dương buông tay, hết sức bất lực, nhưng trên mặt anh vẫn đầy vẻ vui đùa.
Còn Hổ gia lại hơi sửng sốt, trong lòng không ngừng cân nhắc lời Chu Dương nói.
“Chu Dương, lời này của cậu có vài chỗ tôi không hiểu lắm, Hứa gia kiếm chuyện với cậu, tôi coi trọng cậu nên không muốn cậu xảy ra chuyện, sao lại là tôi có lợi được.”
Hổ gia giả vờ ngạc nhiên.
“Ha ha, Hổ gia, Hứa gia đúng là gia tộc ẩn dật, thực lực rất mạnh cũng không sai, nghe nói thời kỳ đỉnh cao, trong gia tộc có hơn ba mươi tông sư võ giả, nhưng đó là chuyện trước đây.”
“Hứa gia bây giờ, đã không còn là Hứa gia khi xưa nữa rồi.”
Chu Dương khẽ cười.
“Là ý gì?”
Hổ gia nhíu mày nhìn Chu Dương, một ý nghĩ sâu xa xẹt qua đáy mắt, trong lòng cũng đột nhiên căng thẳng.
“Hổ gia, mười năm trước, chuyện nội bộ Hứa gia xảy ra biến cố, ông có biết không?”
Chu Dương cười hỏi.
Ngay tức khắc, trái tim Hổ gia đập thình thịch, ngoài mặt giả vờ bình tĩnh, biểu cảm không có bất cứ thay đổi nào, thấp giọng nói.
“Chuyện này tôi thực sự không biết, Chu Dương nói nghe thử xem nào.”
Hổ gia hơi bất ngờ, nhưng nhiều hơn là kinh ngạc, chuyện năm đó dù là ở Đông Hải cũng là một bí mật lớn, rất hiếm người biết đến.