Chương 790: Hứa Nguy và Hứa Nhiên
Sau khi trở về từ Tô gia, Chu Dương nhốt mình ở trong phòng, cân nhắc tỉ mỉ tình hình tiếp theo.
Có thể đoán được rằng, Hứa gia rất có thể sắp xuất đầu lộ diện.
Là một gia tộc ẩn dật, Hứa gia một khi xuất thế sẽ có ảnh hưởng vô cùng to lớn tới vận mệnh cả Đông Hải.
Rất có khả năng, bởi vì Hứa gia xuất hiện, khiến cho các thế lực gia tộc lớn tiến hành càn quét gột rửa một lần.
Trong lần cải tổ này, không ai dám đảm bảo mình có đủ thực lực bảo vệ bản thân, hay vẫn luôn bất khả chiến bại.
Tôn gia và Đinh gia không được, Tô gia cũng vậy.
Cho nên bọn họ mới có hành động như thế, chẳng qua chỉ vì địa vị của gia tộc mình ở Đông Hải trong tương lai mà thôi.
Đôi mắt Chu Dương khẽ nheo lại, nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi im lặng.
Không nghi ngờ gì, những điều anh đã nói ở Tô gia, chắc chắn sẽ gây chấn động thật lớn cho tất cả người Tô gia, khiến cho bọn họ trở nên rối rắm, thêm một sự lựa chọn.
Tuy rằng lựa chọn này không phải là tốt nhất đối với Tô gia, thậm chí còn không thiết thực, nhưng dù sao thêm một lựa chọn sẽ thêm một sự bảo đảm.
Chu Dương không biết cuối cùng Tô gia sẽ lựa chọn như thế nào, nhưng xem dáng vẻ ngày hôm nay của bọn họ, nếu anh muốn hợp tác với Tô gia, mà không thể hiện bản lĩnh thật sự hay có thứ gì đó để Tô gia tin tưởng, thì là chuyện không thể nào.
Mà lúc này, điều duy nhất Chu Dương có thể đưa ra, khiến cho người Tô gia khiếp sợ, cũng chỉ có hai tông sư võ giả là Ngưu Xuyên và Chu Phong.
Còn công ty Danh Dương và câu lạc bộ Silver Lake, có lẽ cũng chẳng là gì trong mắt Tô gia.
Dù sao, câu lạc bộ Silver Lake cũng là một thế lực hạng nhất ở Đông Hải, nhưng Tô gia cũng không biết mối quan hệ của Chu Dương và câu lạc bộ Silver Lake.
Trước đây, Tô gia từng thấy Trần Thế Hào ra mặt giúp Chu Dương, có thể là hai người có mối quan hệ tốt, nhưng suy cho cùng cũng không đến mức gây ra mâu thuẫn với gia tộc ẩn dật Hứa gia.
“Xem ra cần phải tìm hai tông sư võ giả giúp đỡ, nếu không người Tô gia sẽ không coi mình ra gì”.
Chu Dương suy ngẫm, vẻ mặt càng lúc càng sáng bừng lên.
Một đêm yên tĩnh.
Hôm sau, Chu Dương đang ngủ, điện thoại không ngừng vang lên.
“Alo”.
Lúc nghe máy, tinh thần Chu Dương vẫn còn mơ hồ, căn bản chưa tỉnh ngủ, hôm qua suy nghĩ khá nhiều chuyện, nên hơi đau đầu, đến bây giờ, Chu Dương vẫn cảm thấy đầu óc mơ mơ màng màng.
“Chu tiên sinh, hôm nay phiền cậu qua đây một chuyến, chúng tôi đã đưa ra quyết định..”.
Nghe thấy người đầu dây bên kia nói vậy, Chu Dương bỗng giật mình, trạng thái mơ hồ ban nãy bỗng trở nên tỉnh táo, hai mắt sáng rực.
“Được, bây giờ tôi qua ngay, đợi tôi tới rồi chúng ta nói tiếp!”
Chu Dương thấp giọng nói, cúp điện thoại, thở phào một hơi.
Vừa nãy là Hổ gia gọi điện thoại đến, nói bọn họ đã có quyết định, bảo Chu Dương qua đó bàn chuyện.
Tuy rằng không biết Hổ gia đưa ra quyết định gì, nhưng trong lòng Chu Dương cũng mơ hồ đoán được.
Nếu đám người Hổ gia không đồng ý, thì không thể tìm anh bàn chuyện, một cuộc điện thoại thông báo đơn giản, cũng được rồi.
Nhưng bây giờ, Hổ gia đích thân gọi điện tới, lại bảo cần nói chuyện, không cần nói cũng biết suy nghĩ trong đó….
Chu Dương nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, tạm biệt bà Chu, rồi đi thẳng tới khách sạn Huy Hoàng.
Cuộc điện thoại này của Hổ gia, tựa như đã đưa cho Chu Dương lò than sưởi ấm giữa ngày đông tuyết lạnh.
Chưa nói tới việc đối phó với người Hứa gia, vẫn cần đến sự giúp đỡ của Hổ gia.
Bây giờ, một khi hai bên cùng hợp tác, vậy thì bên Hổ gia chắc chắn sẽ cử ra tông sư võ giả và nghe theo sự sai khiến của anh.
Chỉ cần số lượng tông sư võ giả ở bên cạnh Chu Dương nhiều hơn thì lúc đối mặt với Tô gia sẽ chiếm nhiều ưu thế, có thể thay đổi thái độ và lựa chọn của Tô gia.
Mà chuyện giữa Chu Dương và Tô gia, cũng có thể coi như chỗ dựa để nói chuyện với Hổ gia.
Dù sao, bây giờ Hổ gia và Tô gia cũng không thể trao đổi tin tức với nhau, giữa bọn họ có hành động gì, đối phương đều không hay biết.
Chu Dương nhanh chóng có mặt tại khách sạn Huy Hoàng.
Hổ gia đã đợi ở văn phòng tầng ba từ sớm.
Chu Dương đi thẳng tới văn phòng Hổ gia dưới sự chỉ dẫn của Bào Ca.
Vừa vào văn phòng của Hổ gia, Chu Dương hơi sững sờ.
Trong văn phòng, không chỉ có một mình Hổ gia, còn có hai ông già, khoảng sáu mươi tuổi, tinh thần hăng hái, thấy Chu Dương đi vào, ánh mắt họ liếc nhìn anh như lưỡi dao sắc bén, còn mang theo khí thế dọa người.
Có điều Chu Dương cũng không thua kém gì.
Tuy hơi ngạc nhiên với việc có hai ông già này ở trong văn phòng, nhưng Chu Dương ít nhiều gì cũng đoán được thân phận của đối phương.
Còn ánh mắt của bọn họ, bị Chu Dương phớt lờ không thương tiếc.
Những cái khác thì không nói, hai người Ngưu Xuyên và Chu Phong ở bên cạnh anh là hai tông sư võ giả, cho dù ai muốn ra tay, cũng phải suy nghĩ kỹ càng.
“Chu Dương, cậu đến rồi”.
Hổ gia cười đi tới, bắt tay Chu Dương, tuy trên mặt vẫn vô cùng bình tĩnh, nhưng ánh mắt không thể che dấu được vẻ vui mừng.
Nhìn thấy vậy, trong lòng Chu Dương cũng hiểu ra, lo lắng cũng bớt đi phần nào.
“Vâng, Hổ gia đã nói có chuyện quan trọng cần bàn bạc, đương nhiên tôi phải tới rồi”.
Chu Dương thản nhiên cười nói.
“Nào, qua đây, tôi giới thiệu một chút”.
Hổ gia kéo tay Chu Dương, đi vào trong văn phòng, tới trước mặt hai ông già.
“Đây là trưởng lão của nhánh phụ chúng tôi ở Hứa gia, trưởng lão Hứa Nguy và trưởng lão Hứa Nhiên, hai vị trưởng lão, đây là Chu Dương”.
Sau khi Hổ gia giới thiệu xong, bảo ba người Chu Dương, Chu Phong và Ngưu Xuyên ngồi xuống.
Chu Dương ngồi đối diện với Hổ gia, cũng đối mặt với hai vị trưởng lão, còn Ngưu Xuyên và Chu Phong ngồi hai bên Chu Dương, mơ hồ tạo thành thế bảo vệ.
Nhìn thấy ba người Chu Dương ngồi xuống, ánh mắt hai trưởng lão Hứa Nguy và Hứa Nhiên khẽ nheo lại, vẻ mặt không thay đổi, nhưng trong lòng cũng hơi ngạc nhiên.
Trước đây khi nghe Hứa Tông Hổ kể lại chuyện này, có không ít người trong số họ không tin lắm, lại có người sinh ra ác ý với Chu Dương, muốn giải quyết người đã biết bí mật của bọn họ.
Nhưng sau bàn bạc, bọn họ mới quyết định cử hai người trưởng lão Hứa Nguy và Hứa Nhiên, đến gặp mặt Chu Dương trước, để thử sức mạnh của Chu Dương.
Hứa Nguy và Hứa Nhiên có thể trở thành trưởng lão của nhánh phụ trong gia tộc Hứa gia, thực lực cũng đạt tới tông sư võ giả.
Ngay từ đầu, bọn họ cũng chỉ nghĩ rằng Chu Dương nói xằng nói bậy, không biết trời cao đất dày, muốn tranh đấu với nhánh chính của gia tộc Hứa gia.
Nhưng nhìn từ góc độ của hai người họ, nếu Chu Dương dám nói vậy với Hổ gia, thì chứng tỏ Chu Dương có thực lực.
Mà từ lời của Hổ gia, hai người còn biết được, bên cạnh Chu Dương có một tông sư võ giả rất trẻ tuổi.
Có điều, lúc Chu Dương bước vào phòng, hai người trưởng lão cũng đột nhiên phát hiện.
Bên cạnh Chu Dương không chỉ có chàng trai trông có vẻ rất trẻ tuổi và tài năng lộ rõ, khí thế dọa ngườimà còn có ông già cũng tràn đầy sức lực, chắc chắn không phải là nhân vật đơn giản.