Mục lục
Chàng rể kim quy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 666













Chương 666: Chọc giận



Tuy nhiên, Thái Hùng không ngờ hôm nay lại xuất hiện một người như vậy.



Phải biết rằng, ngay cả con cháu của những gia tộc lớn, chẳng hạn như người của Tô gia và Tôn gia, hầu hết mọi người đều không dám nói những điều như vậy trước mặt Thái Hùng.



Thái gia tuy chỉ là gia tộc hạng hai, chưa được xem là hàng gia tộc lớn hạng nhất nhưng không một gia tộc nào dám khinh thường sự giàu có của Thái gia.



Lúc này, Thái Hùng vô cùng tức giận, hắn hận không thể trực tiếp xông lên xé xác Chu Dương thành từng mảnh.



Nhưng Thái Hùng không phải là người không có đầu óc.



Hắn biết bản thân mình có thể khiêu khích ai, hay không nên khiêu khích ai.



Thái Hùng càng biết rõ, địa điểm bây giờ hắn đang đứng, không thể tùy tiện làm chuyện xằng bậy được.



Thậm chí, không chỉ hắn mà phần lớn người ở Đông Hải đều không dám tùy tiện trêu chọc.



Câu lạc bộ Silver Lake



Khi mới thành lập, một gia tộc hạng hai ở Đông Hải đã cậy thế ức hiếp người khác, muốn gây sự ở đây.



Khi đó, bởi vì câu lạc bộ Silver Lake vừa mới thành lập, tất cả thế lực gia tộc ở Đông Hải đều rất xa lạ với câu lạc bộ Silver Lake, cũng không biết rõ thế lực đằng sau của nó ra sao, cho nên khi gia tộc hạng hai gây sự, không có ai đứng ra bênh vực công lý.



Mà gia tộc hạng hai đó, tuy rằng không thể so với Thái gia, nhưng ở Đông Hải, cũng là một gia tộc có thực lực không thể xem thường, so với nhà Lý gia cũng không thua kém nhiều.



Tất cả mọi người đều cho rằng câu lạc bộ Silver Lake sẽ bị gia tộc hạng hai chèn ép, thậm chí ông chủ của câu lạc bộ Silver Lake cũng sẽ đối xử cung kính với gia tộc hạng hai.



Nhưng khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên, mới ngày thứ hai sau chuyện gây rối của gia tộc hạng hai, gia tộc đó liền biến mất.



Chính xác mà nói, chỉ qua một đêm, một gia tộc hạng hai của Đông Hải hoàn toàn biết mất.



Thậm chí, tất cả tài sản của gia tộc hạng hai đó đều bị người của câu lạc bộ Silver Lake xử lý sạch sẽ.



Không ai biết gia tộc hạng hai đó biến mất như thế nào, cũng không biết là ai đã ra tay mà lại có thể xử lý chuyện đó sạch sẽ đến như vậy.



Nhưng lúc đó tất cả các gia tộc và thế lực đều biết được một chuyện.



Câu lạc bộ Silver Lake là một cấm địa, là nơi không được phép gây rối.



Bất cứ ai dám gây rối trong câu lạc bộ Silver Lake đều sẽ bị gia tộc và thế lực đuổi đi, càng không có chuyện giúp họ đối đầu với câu lạc bộ Silver Lake.



Bây giờ, Thái Hùng lại đang ở câu lạc bộ Silver Lake.



Hắn thật sự không dám động đến Chu Dương.



Sở dĩ Lý Minh Phong động tay động chân với Liễu Tuyết, cũng bởi vì Liễu Tuyết là người ở tầng một, còn Lý Minh Phong ở tầng hai, vốn dĩ thân phận và địa vị của họ đã rất khác nhau, bản thân Lý Minh Phong hoàn toàn có thể khống chế được Liễu Tuyết.



Nhưng Chu Dương không giống thế.



Trong mắt Thái Hùng, Chu Dương cũng giống như hắn, đều là người có thể lên tầng hai.



Điều này có nghĩa là trong mắt câu lạc bộ Silver Lake, Chu Dương và Thái Hùng đều ở đẳng cấp như nhau.



Những người như vậy, một khi xảy ra xung đột, nếu gây rối trong câu lạc bộ, thì câu lạc bộ Silver Lake sẽ không bao giờ bỏ qua.



“Tôi cho anh thêm một cơ hội cuối cùng, quỳ xuống xin lỗi, tôi sẽ coi như chưa từng nghe thấy những gì anh vừa nói.”



Uống một hớp nước lạnh, Thái Hùng chậm rãi đi về phía Chu Dương hai bước.



Chiều cao của Thái Hùng cao hơn Chu Dương một chút, nên khi Thái Hùng nói câu này phải cúi xuống để nói.



“Nghe thấy chưa hả, anh Hùng nói anh quỳ xuống đó, có phải anh bị điếc rồi đúng không? Còn không mau quỳ xuống!”



Lý Minh Phong cũng đi tới, chỉ vào Chu Dương, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.



Dường như không hề giống với bộ dạng vừa nãy bị Chu Dương dọa sợ chết khiếp không dám nói một lời, cũng không dám động đậy.



“Chu tiên sinh…”



Liễu Tuyết cảm thấy áp lực khủng khiếp, bây giờ cô hơi hối hận vì đã đến tham gia buổi họp lớp này.



Nếu cô không đến đây, sẽ không bị những người bạn học đó khinh thường và chế giễu, càng không đụng phải Lý Minh Phong để rồi xảy ra chuyện như vậy.



Bây giờ, ngay cả Chu Dương cũng rơi vào tình thế khó xử.



Liễu Tuyết lên tiếng, mắt cô đỏ hoe, suýt bật khóc.



“Cô sao thế? Khóc cái gì chứ?”



Chu Dương tò mò hỏi, anh quay người qua, thắc mắc khó hiểu nhìn bộ dạng lúc này của Liễu Tuyết, trên mặt đều là vẻ bối rối, anh không hề hay biết vì sao Liễu Tuyết lại đột nhiên đỏ ửng vành mắt như vậy, sau đó như sắp khóc tới nơi.



Chu Dương nhìn Liễu Tuyết, thấy vẻ lo lắng trên mặt cô, không nói nên lời.



Trông anh yếu kém đến vậy sao?



Cảm giác như Liễu Tuyết này đang lo cho mình.



“Anh Chu, tất cả đều là do tôi, anh đừng…”



Liễu Tuyết nức nở, cố muốn nói gì đó.



Nhưng lại bị Chu Dương trực tiếp ngắt lời.



“Yên tâm đi, tôi làm như vậy cũng không phải hoàn toàn vì cô đâu.”



“Trong chuyện vừa rồi, tôi tin rằng người có lòng chính nghĩa nhất định đều sẽ đứng ra giúp đỡ.”



Chu Dương cười nói, vươn bàn tay lau nước mắt trên mặt Liễu Tuyết.



Anh thật sự không muốn để Liễu Tuyết lo lắng cho mình, rồi đau lòng để lại gánh nặng trong lòng cô.



“Về phần những người này, bọn họ không có uy hiếp gì đối với tôi cả.”



Chu Dương nói xong, cũng không quan tâm đến phản ứng của Liễu Tuyết và những người khác, anh lập tức nhìn về phía Lý Minh Phong và Thái Hùng.



Khi Chu Dương nhìn Lý Minh Phong, hắn vô thức lùi lại một bước, ánh mắt cũng lập tức tránh né.



Nhìn thấy vậy, Chu Dương không khỏi nhếch miệng cười, tên Lý Minh Phong này chỉ vì một ánh mắt của mình mà bị dọa đến thành ra như vậy, cái này gọi là trong lòng chột dạ đúng không.



Lý Minh Phong rõ ràng cũng nhanh chóng nhận ra hành động này của bản thân, trên mặt hắn thoáng qua một cơn tức giận.



Hắn không ngờ bản thân lại bị dọa thành bộ dạng như thế này khi nhìn thấy anh mắt của Chu Dương.



Điều này hoàn toàn không phù hợp với thân phận địa vị của Lý Minh Phong, có thể nói đây là một sự sỉ nhục.



Sau khi phản ứng lại, Lý Minh Phong lập tức trừng mắt nhìn lại, lúc này Chu Dương đã rời ánh mắt khỏi người Lý Minh Phong rồi.



Chu Dương cũng không quan tâm đến phản ứng của Lý Minh Phong.



Điều mà anh chú ý lúc này, chỉ có một người tên Thái Hùng.



Áp lực tỏa ra từ người Thái Hùng mạnh hơn bao giờ hết.



Loại áp lực này, lúc trước Chu Dương cũng lờ mờ cảm nhận được từ trên người Giang Phong, tuy nhiên lúc đó, loại áp lực đó kém xa so với áp lực phát ra từ Thái Hùng.



Nói cách khác, thực lực của Thái Hùng mạnh hơn nhiều so với Giang Phong.



Trước đây khi Chu Dương ở tỉnh Tương Tây, anh đã từng giao đấu với Giang Phong, cũng biết được thực lực của hắn.



Còn bây giờ, nếu Thái Hùng thực sự mạnh hơn Giang Phong, thì Chu Dương biết rằng mình có lẽ không phải là đối thủ của Thái Hùng.



Tuy nhiên, trong khoảng thời gian ở tỉnh Tương Tây, Chu Dương đã thường xuyên luyện tập với Ngưu Xuyên, thực lực của anh cũng tiến bộ rõ rệt, so với Giang Phong cũng không yếu hơn bao nhiêu.



Mặc dù có thể không có cách nào để đánh bại Thái Hùng, nhưng việc trì hoãn một thời gian hoàn toàn không thành vấn đề.



Hơn nữa, đây là câu lạc bộ Silver Lake, đối với Chu Dương mà nói, đây chính là sân nhà của anh.



Dựa vào việc là chủ nhà vững vàng, thì anh không cần lo lắng gì nữa.



Cho dù anh thật sự không phải là đối thủ của Thái Hùng, nhưng Thái Hùng cũng không thể làm gì anh, càng không thể nào làm hại anh.



Những người trong câu lạc bộ Silver Lake sẽ không cho phép điều đó xảy ra, đặc biệt là Trần Thế Hào.



———————-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK