Nào ngờ y vừa nói xong, sắc mặt của Lan Tuyết Hoài lập tức thay đổi. “Hung dữ?” Hắn hỏi ngược lại. Nhàn Đăng hửm một tiếng, đột nhiên hiểu ra gì đó, sắc mặt lập tức tái mét. “Không nói đạo lý?” Lan Tuyết Hoài lặp lại lần nữa. Mặt hắn hoàn toàn tối đen. “Sẽ có người thích sao?'” Tiếng chuông báo động vang lên trong lòng Nhàn Đăng. Lan Tuyết Hoài nặng nề hừ lạnh một tiếng, phất áo bước đi, Nhàn Đăng gào thét trong lòng “không hay rồi!”, sao y lại quên chứ, Lan Tuyết Hoài là người vừa hung dữ vừa
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.