“Đau quá!” Nhàn Đăng bị đau mà kêu thất thanh, khuôn mặt đỏ bừng như máu. Cổ y vừa cao vừa gầy, màu da lại rất trắng, da thịt mềm mại, chỉ cần cắn một cái đã để lại dấu răng chói lọi trên da, rất khó để che dấu. Sau khi Lan Tuyết Hoài cắn lên cổ y, hắn lại phục thù đôi môi của Nhàn Đăng, lúc này đây không chỉ đè hôn ngoài môi nữa, mà là cạy hàm răng của y, tiến quân thần tốc, bắt lấy lưỡi của y. Nhàn Đăng kêu lên một tiếng,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.