Trong sân chỉ còn lại hai người, Nhàn Đăng đứng lên: "Đa tạ tiểu tiên quân, nếu không có ngươi, ta nhất định không có cách nào ra khỏi ảo cảnh." Mặc dù Lan Tuyết Hoài cũng rất muốn biết tại sao Nhàn Đăng lại nôn ra máu hay vì sao lại đau lòng, nhưng nhìn vẻ mặt của y, thì phát hiện có lẽ y cũng không biết chuyện gì. "Ngươi đã nghĩ đến chuyện tiếp theo phải làm gì chưa?" Nhàn Đăng nhíu mày: "Từ điểm này mà nói, Đồng Mộng tuyệt đối sẽ không để ta rời
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.