Hàn Nhất Thụ nhìn món đồ vỡ vụn rất chi là quen thuộc này, cẩn thận nhìn kỹ, không phải là Định Thần Đăng bản thăng cấp mà mình đã đưa cho Nhàn Đăng sao? Hắn ta cầm lên đặt ở trong tay lật qua lật lại nghiên cứu một hồi, phát hiện dầu của Định Thần Đăng đã cạn sạch. “Dầu đâu?” Hàn Nhất Thụ ngẩng đầu lên, hoàn toàn ngơ ngác nhìn Nhàn Đăng. “Y uống?” Lan Tuyết Hoài nói: “Đổ lên đầu.” “Xong rồi.” Hàn Nhất Thụ la lên. Lan Tuyết Hoài cắn răng nghiến lợi: “Ngươi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.