Đồng Tinh lên tiếng: “Thì ta vừa đi ngang qua vô tình nghe thấy, nói ra thì lúc trước ta và vị hôn thê của Lan Tuyết Hoài còn có một chút giao tình, nghe thấy cố nhân đến, không phải nên đến gặp hay sao?” Trần Túc nói: “... Phải không?” Ánh mắt Đồng Tinh rơi trên người Lương Kiều, cười một tiếng, hỏi: “Ngươi chính là vị hôn thê của Lan Tuyết Hoài sao?” Mặt Lương Kiều đỏ lên, kiên trì gật đầu. Đồng Tinh khó hiểu mà cười một tiếng: “Được rồi. Ta đi. Đúng rồi, nếu
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.