Mấy tiểu tử nghe được Nhàn Đăng nói như vậy, dường như lại được nhìn thấy Độ Tinh Hà trong quá khứ, vì thế nỗi sợ hãi trong lòng cũng tan thành mây khói. Bọn họ lang thang lâu rồi, cũng chạy trốn rất lâu, có nhà lại không dám về, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, sau khi Độ Tinh Hà mất đi mới biết được mình nhỏ bé yếu đuối đến cỡ nào. Bây giờ lại có cây đại thụ này che chở, bọn họ như chim về rừng, lá rụng về cội, bỗng chốc rời
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.