Hiếm khi thấy Nhàn Đăng tay chân luống cuống, theo bản năng nhìn sang Lan Tuyết Hoài, Lan Tuyết Hoài nắm tay y. “Thật đáng thương…” Trong đám người, có kẻ không chịu nổi sự đau lòng của nữ đồng, thở dài: “Hai năm trước, mẫu thân của nó đã chết trong cuộc vây giết ở núi Vô Vọng, bây giờ cha cũng mất, thật sự rất đáng thương…” Trong lòng Nhàn Đăng nhảy dựng, vô cùng bối rối. “Hài tử này thật là…” Đột nhiên giọng nói của người nọ thấp xuống, nhưng các vị tu sĩ ở đây
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.