Lan Tuyết Hoài bị y ôm mạnh một cái cũng không đứng vững được, lảo đảo lui về sau hai bước, ngã ở trên giường. Nhàn Đăng rèn sắt khi còn nóng, từ trên giường bò lên người hắn, đè hắn xuống dưới. Lan Tuyết Hoài sợ tới mức khuôn mặt trắng bệch, giống như một tiểu thư bị trêu chọc. "Ngươi, ngươi, ngươi......" Hắn nói "ngươi" cả nửa ngày, cái gì cũng không nói ra được. Nhàn Đăng vươn tay, vuốt cằm Lan Tuyết Hoài, nghiêng miệng cười một tiếng: "Tiểu lang quân." Y cúi đầu, cách Lan Tuyết
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.