Lan Tuyết Hoài hỏi: “Thế nên mới nói, trưa nay ngươi vẫn luôn nhìn ta như vậy?” Nhàn Đăng chớp mắt. Lan Tuyết Hoài hỏi tiếp: “Có niềm vui mới nhưng không quên được người yêu cũ… vô liêm sỉ?” “Không có!” Nhàn Đăng lập tức phản bác: “Ta không có nói ngươi vô liêm sỉ, Tiểu Tiên Quân hiểu lầm rồi, ta không có ý này.” Lan Tuyết Hoài hỏi: “Vậy ngươi có ý gì? Không phải bây giờ ngươi còn muốn đi ra khỏi phòng của ta đấy sao? Lẽ nào không phải lại cố ý hờn dỗi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.