Lan Tuyết Hoài ôm hận y ngoan cố không chịu thông suốt, không hề có một chút phong tình, mới mắng: “Ngươi đi chết đi!” Hắn mắng xong thì nổi giận đùng đùng rời đi, để lại Nhàn Đăng đứng nguyên tại chỗ, ngơ ngác nghĩ thầm: Ta, ta đi chết ư? Mặt mày y tái nhợt, cảm giác chua xót ùn ùn kéo đến trong lòng. Y buồn bã nói: “Sao lại ước điều này, hắn… hắn ghét ta đến vậy sao?” Chuyện Lan Tuyết Hoài chán ghét Nhàn Đăng này là y tự mình hiểu ra. Y có
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.