Đồng Mộng nhìn dáng vẻ này của hắn, nỗi oán hận trong lòng lập tức đè một chút cảm giác ấm ức không đáng kể này xuống: “Huynh ấy không thèm nhìn ta sao? Huynh ấy dựa vào cái gì?” Huynh ấy còn hận ta, huynh ấy không muốn nhìn thấy ta! Đồng Mộng nghĩ đến cuối cùng, gần như là cắn răng nghiến lợi, phun ra một búm máu, nhai nát ba chữ Độ Tinh Hà nuốt vào trong bụng. “Âm Sơn Tử!” Trong đám người, có một người ỷ vào việc có Độ Tinh Hà làm chỗ dựa
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.