Nhàn Đăng lại hỏi: “Đường Kỳ Nhạc có đến tìm ngươi không.” Vừa dứt lời, cánh cửa bị đẩy ra, tiếng Đường Kỳ Nhạc theo đó tiến vào: “Bây giờ đến, không tính là muộn chứ. Cho ta một chén nào.” Hàn Nhất Thụ thấy hắn ta mà nghiến răng nghiến lợi, đặt mạnh chén trà tiếp theo xuống bàn. Đường Kỳ Nhạc nói: “Đừng như thế, gác ân oán cá nhân sang một bên đi, ta tới tìm các ngươi là có chuyện quan trọng.” Nhàn Đăng ngồi bên cạnh Lan Tuyết Hoài: “Lại có chuyện quan trọng gì,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.