“Ta không cần nghĩa phụ phải trả. Là nghĩa phụ đã cứu ta, người chính là nghĩa phụ ta, tiền của ta cũng là của nghĩa phụ.” Phượng Tê nghiêm trang đáp: “Nghĩa phụ muốn gì ta cũng sẽ đáp ứng, đợi ta giỏi hơn nữa sẽ đưa nghĩa phụ đến chỗ đại phu tốt hơn xin thuốc, một ngày nào đó có thể chưa khỏi bệnh của nghĩa phụ.” Khi nói chuyện, Nhàn Đăng đột nhiên nhớ ra, cái tên Phượng Tê này hắn đã nghe qua ở đâu đó rồi, còn chẳng phải là tên ăn mày mười năm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.