Cơ mà nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể dùng hai từ “tình thú” để giải thích. Mọi người cũng dùng ánh mắt ái muội đánh giá quan hệ giữa Lan Tuyết Hoài và Nhàn Đăng hai lần, sau đó dùng mẻ mặt cao thâm khó đoán mà rời đi. Nhàn Đăng vội vàng chạy đến cạnh Lan Tuyết Hoài, nói: “Bà ta thật không biết xấu hổ, nói đánh là đánh, kết quả sau khi thấy ta có thực lực mạnh mẽ thì sợ đến nỗi chạy trối chết.” Lan Tuyết Hoài: “Rốt cuộc là ai không biết xấu hổ?” Nhàn Đăng cười
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.