Mục lục
Sau Khi Vai Ác Mất Trí Nhớ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa đứng yên ổn, trong phủ Hà viên ngoại truyền ra tiếng gào khóc thảm thiết.

Nhàn Đăng kiềm chế những hỗn loạn trong lòng, sắc mặt trầm xuống, đẩy ra cửa lớn.

Hà viên ngoại nhìn thấy hắn như gà con nhìn thấy gà mẹ, thân hình mập mạp giống như mũi tên rời cung, đâm mạnh một cái, muốn đâm vào trong ngực của Nhàn Đăng.

Lan Tuyết Hoài dùng Chiết Chi ngăn cản ông ta, lúc này Hà viên ngoại mới dừng lại, quỳ trên mặt đất vừa đỡ lấy chiếc mũ trên đầu và hét lớn: "Tiên quân cứu mạng…!!!"

Nhàn Đăng đỡ ông ta dậy: "Được được được, cứu cứu, Hà viên ngoại đứng lên trước đi, ông cản trở ta như vậy, làm sao ta cứu ông?"

Chuyện có liên quan đến tính mạng của mình, Hà viên ngoại không dám không nghe theo, mọi việc đều lấy yêu cầu của Nhàn Đăng làm đầu, vội vàng tránh sang một bên để nhường đường.

Lúc này Nhàn Đăng mới thấy cảnh tượng trong sân, chim sẻ trước kia dùng để đóng giả thành Hà viên ngoại lại một lần nữa bị Vân tiểu di mổ bụng, con cừu nhỏ màu đen trói ở bên cạnh miệng giếng không biết tung tích, ở giữa sân, Hà Đại bị dây mực đen quấn chặt, hít thở khó khăn, thoạt nhìn giống như đại nạn đang buông xuống đầu, không sống không được bao lâu.

Đầu tóc Vân tiểu di rối bù, chân tay chạm đất, âm độc nhìn chằm chằm vào y.

Nhàn Đăng mở miệng: "Hà viên ngoại, có thể chuẩn bị cho ta một nắm đậu nành, một đôi đũa trúc, một cốc nước trong, tốt nhất là đun sôi để nguội hay không?"

Hà viên ngoại không dám chậm trễ, lập tức đi chuẩn bị đồ vật mà Nhàn Đăng cần.

Vân tiểu di nhìn thấy Nhàn Đăng và Lan Tuyết Hoài, thì không dám hành động thiếu suy nghĩ, Nhàn Đăng cũng không dám tùy tiện ra tay với Vân tiểu di, để tránh làm bị thương cơ thể của Vân tiểu di.

Giằng co một lát, con chồn bám trên người Vân tiểu di hét lên một tiếng, nhanh chóng bò ra bên ngoài dọc theo vách tường. Lúc này, Hà viên ngoại đã chuẩn bị đầy đủ hết đồ vật mà Nhàn Đăng cần, cầm ở trong tay mình.

Ông ta vội vã chạy đi đến cái mũ cũng bị rơi mất, không kịp rót nước trong ấm nước vào trong cốc, dứt khoát ôm lấy tất cả mà chạy đến.

Ánh mắt Nhàn Đăng sáng lên, nói một tiếng "Đa tạ", tay kia đã cầm lấy ấm nước, rốt nước vào trong chén. Sau khi đợi đến lúc chén nước đã đầy, Nhàn Đăng đứng ở cửa sân, giơ tay lên, vẩy nước trong chén lên trời, mấy giây sau, một giọt mưa to như hạt đậu đã rơi xuống mặt đất, ngay sau đó, hạt mưa biến thành dòng, dĩ nhiên là trời bắt đầu mưa!

Trận mưa này đột nhiên xuất hiện vây lấy Vân tiểu di, Nhàn Đăng lợi dụng khoảng thời gian này, xé vài trang trong cuốn "Bí mật vô song" chính mình mang ra từ miếu Quan Âm gấp ra mấy người giấy, y đem người giấy và đậu nành cùng nhau ném vào trong mưa. Chưa đầy một khắc, mỗi một tờ giấy, đều đính lên một hạt đậu nành. Chúng hành động như tia chớp, trong nháy mắt dán lên người Vân tiểu di, vây Vân tiểu di đứng yên tại chỗ, không thể động đậy.

Tất cả chuyện này đều xảy ra chưa đến mười mấy giây, Hà viên ngoại không kịp chớp mắt, đã nhìn thấy thân ảnh đang chạy trốn của Vân tiểu di ầm ầm ngã xuống đất.

Hà viên ngoại trợn mắt há hốc mồm mà nhìn động tác này của Nhàn Đăng, đừng nói ông ta, mà ngay cả Lan Tuyết Hoài, sắc mặt cũng cứng lại.

Rắc đậu thành binh, hô mưa gọi gió, không phải là người có tu vi cao thì không thể làm được, cho dù là Minh Đức Chân Quân hiện tại đang đứng đầu tiên môn cũng không làm được.

Nhàn Đăng thấy Vân tiểu di ngã trên mặt đất, vội vàng cầm lấy chiếc đũa chạy đến bên cạnh nàng, Lan Tuyết Hoài theo sát phía sau. Ai ngờ, Vân tiểu di lại giãy dụa trên mặt đất, phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, tờ giấy trên người sợ tới mức tản ra khắp nơi, đậu nành cũng rơi trên mặt đất, như là vật chết.

Nhàn Đăng thầm nghĩ: chồn khóc, không ổn không ổn.

Lan Tuyết Hoài thấy tình thế không đúng, nắm lấy cánh tay Nhàn Đăng, kéo hắn về phía sau mình. Trong lòng Nhàn Đăng vô cùng khó chịu vì một trận kêu khóc của con chồn này, mà trong lòng y có một ngọn lửa không rõ lý do đang bốc cháy, máu toàn thân cũng bắt đầu sôi trào.

Ánh mắt y tối sầm lại, thầm nghĩ trong lòng: Phải giết hết.

Suy nghĩ này vừa xuất hiện ở trong đầu, một luồng khí đen đã chui ra từ trong tay y, Nhàn Đăng sửng sốt, vội vàng cúi đầu nhìn lại. Khí đen cuồn cuộn giữa không trung trong chốc lát, lập tức hiện ra một cái đầu nhe răng trợn mắt, giống như là một đứa trẻ năm tuổi, chỉ là gương mặt này vô cùng nhợt nhạt, con mắt chiếm nửa khuôn mặt, chỉ có con ngươi, không có tròng trắng, đen như mực, giống như miệng của nó, dường như có ba cái động ở trên mặt.

Hà viên ngoại thấy tiểu quỷ này, sợ tới mức hai mắt muốn trợn lên, mặc dù Lan Tuyết Hoài đã cầm Chiết Chi lên, nhưng vẫn cảnh giác nhìn sát khí tiểu quỷ, kéo Nhàn Đăng ra phía sau, không nhúc nhích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK