"Ta...... " Nhàn Đăng đổ mồ hôi trên đầu. Lan Tuyết Hoài hỏi: "Những gì ngươi vừa nói đều là sự thật." "Không phải…" Nhàn Đăng phản xạ có điều kiện muốn trả lời nhanh, Lan Tuyết Hoài lạnh lùng nói: "Ta ghét nhất người khác gạt ta, ngươi kế tiếp muốn nói gì, thì tốt nhất không nên có một câu giả dối nào." Những lời Nhàn Đăng muốn nói bỗng nhiên bị nghẹn lại. Lan Tuyết Hoài nhìn chằm chằm y, đợi nửa ngày, không thấy y phủ nhận. Không có phủ nhận, vậy không phải đã thừa
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.