Lan Tuyết Hoài bị y giữ lấy không đi được, chỉ đành kiên nhẫn mở miệng: “Ngươi kéo ta làm gì?” Sau khi Nhàn Đăng sinh bệnh cơ thể cũng đã suy yếu rất nhiều, y nhu nhược mở miệng: “Ngươi có thể đừng đi được không…” Lan Tuyết Hoài: “Ta không đi thì ai đi lấy thuốc cho ngươi hả? Bản thân ngươi sao?” Hai mắt Nhàn Đăng mê man nhìn hắn: “Ngươi đi lấy thuốc à?” Lan Tuyết Hoài: “Bằng không thì sao?” Nhàn Đăng tiếp tục không lên tiếng, dáng vẻ cực kỳ ấm ức. Y thở
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.