“Trong tay ngươi là cái gì thế?” Lan Tuyết Hoài nhìn thấy hắn cầm một túi màu đen, không khỏi hỏi. Trong lòng Nhàn Đăng vốn là đang ôm con cừu đen nhỏ lông xoăn đại nạn không chết, bây giờ ôm một cái túi màu đen, con cừu đen nhỏ chỉ có thể dùng bốn móng, vững vàng ngồi ở trên đỉnh đầu của Nhàn Đăng, vẻ mặt vui mừng đang gặm tóc của y. Sau đó lại chê tóc của Nhàn Đăng quá mềm, thế là nó chuyển sang cắn chiếc đũa cố định tóc của y, chăm chú
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.