Vậy nên tuy lời đã đến bên miệng rồi nhưng Nhàn Đăng vẫn còn hơi xoắn xuýt. Y đổi giọng nói: “Vậy ta… ta có thể tiếp tục thích ngươi được không?” Lan Tuyết Hoài hơi sửng sốt. Nhàn Đăng nhẹ nhàng thở ra, cảm giác tảng đá trong lòng đã rơi xuống. Sau khi y nói ra câu đầu tiên, câu thứ hai hình như đã không còn lắp bắp như thế nữa mà nói rất trôi chảy, hết sức đương nhiên: “Tiểu Tiên Quân, ta có thể tiếp tục thích ngươi được không?” Lan Tuyết Hoài chờ một
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.