Nhàn Đăng dứt lời, đẩy cửa ra. Bên trong phòng, ba đứa trẻ đang ăn cháo trắng. Có lẽ là Đường Kỳ Nhạc đã dậy sớm đi mua về, còn nóng hổi đến mức bốc lên khói trắng. Ba người nhìn thấy Nhàn Đăng đi vào, trên mặt sợ hãi không thôi, đứa lớn tuổi nhất đứng lên, bối rối một hồi, sắc mặt từ trắng rồi đổi sang đỏ, ngay sau đó lại nhắm mắt, mang theo ý nghĩ đi chịu chết mà nói: “Được rồi, rốt cuộc ngươi đã tới. Tối hôm qua là ta không đúng, làm bị thương
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.