Nhàn Đăng lấy hết can đảm, tiến lên ôm lấy hắn, thầm nghĩ: Như vậy là được chứ gì. Y không thấy được vẻ mặt của Lan Tuyết Hoài, cho nên không biết đối phương kinh ngạc đến mức nào. Một vệt đỏ ửng từ cổ Lan Tuyết Hoài kéo dài đến tận mang tai, trái tim trong lồng ngực của Lan Tuyết Hoài đập như đánh trống, thầm nghĩ: Nhàn Đăng đang làm gì? Nghĩ lại, hắn lại nói: Chẳng lẽ vì lâu rồi y không gặp ta nên quá nhớ ta rồi sao? Hình như cũng chỉ có
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.