Hắn híp mắt lại, nhìn thấy y phục của mình xuất hiện trên người Nhàn Đăng, lúc này tâm trạng mới tốt hơn nhiều. Nhàn Đăng còn có chút không hợp tác, lúc này y đã không được tỉnh táo cho lắm, cuối cùng bị giày vò không còn cách nào khác, nên chỉ đành nửa tựa vào vai của Lan Tuyết Hoài, mắt hơi mở ra, nhưng không nhìn thấy gì rõ ràng. Lan Tuyết Hoài ôm ngang y lên, màn sương đen dày đặc cũng tản đi, Lan Chu nhìn thấy hắn, rồi lại đi theo tầm mắt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.