Nói xong, Vu Tiểu Uyển xoay người bước đi.
Gia Cát Du Du lập tức ngăn Vu Tiểu Uyển lại, dùng vẻ mặt tủi thân nhìn cô: “Tiểu Uyển, chúng ta làm bạn bè đã nhiều năm như vậy, tớ chỉ có một thỉnh cầu này, cậu đồng ý với tớ đi. Cậu không biết đâu, từ nhỏ tớ đã thích Thẩm Duệ rồi. Lúc nhỏ không hiểu chuyện, tớ cũng không có cách nào nói với cậu. Hiện tại mọi người đều lớn rồi, cậu cũng phát hiện rồi đấy, học viện quý tộc Duệ Hà có bao nhiêu người để mắt đến cậu ấy chứ.”
“Thì sao?” Vu Tiểu Uyển hỏi lại: “Cũng không liên quan gì đến tớ.”
“Tớ biết không liên quan đến cậu. Nhưng, Thẩm Duệ hình như thích cậu.” Gia Cát Du Du nước mắt lưng tròng, nói: “Nếu cậu ấy hẹn hò với cậu, cậu có thể nhường cơ hội đó cho tớ được không? Tớ biết, cậu là công chúa của một nước, hôn nhân của cậu, bản thân cậu căn bản không thể nói được. Cậu và Thẩm Duệ cũng sẽ không có kết quả đâu. Nhưng tớ có thể. Hôn nhân của tớ là do tớ quyết định. Tớ có thể ở cùng một chỗ với Thẩm Hà.”
Vu Tiểu Uyển há miệng, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Được thôi, nếu Thẩm Duệ hẹn tớ, tớ sẽ dẫn cậu đi. Còn về phần có thể theo đuổi được cậu ấy hay không, đó là chuyện của cậu, tớ không giúp được đâu.”
“Tiểu Uyển, Cậu thật tốt quá. Cậu quả nhiên là công chúa tốt nhất thiên hạ.” Gia Cát Du Du cuối cùng cũng đợi được đến lúc Vu Tiểu Uyển nhả ra những lời này, liền cực kỳ vui vẻ, lập tức cầm lấy tay Vu Tiểu Uyển, thân thiết nói: “Nếu sau này tớ được gả cho Thẩm Duệ, tớ nhất định sẽ vô cùng biết ơn cậu.”
Vu Tiểu Uyển muốn rút tay mình lại, nhưng Gia Cát Du Du nắm rất chặt, cô chỉ có thể để mặc cho Gia Cát Du Du cầm lấy tay mình, trên mặt lộ ra vẻ bắt đắc dĩ.
Sau khi trở về, Gia Cát Du Du ngày chờ đêm mong, mong cho Thẩm Duệ hẹn gặp Vu Tiểu Uyển, sau đó cô ta sẽ cùng đi qua đó.
Nhưng chờ mấy ngày, Thẩm Duệ cũng không có động tĩnh gì, Gia Cát Du Du không đủ kiên nhẫn để chờ nữa.
Hôm nay, Gia Cát Du Du thật sự nhịn không được, chạy đến lớp 11, muốn đi hỏi Vu Tiểu Uyển xem gần đây Thẩm Duệ có tìm cô ấy không.
Nhưng cô ta còn chưa đến lớp 11, đã bị người khác cản lại.
Gia Cát Du Du liền hỏi: “Trước kia đều có thể tới, sao hôm nay lại không thể?”
Đối phương nói với cô ta: “Hiện tại quản lý tầng mượn phòng của lớp 11 để họp. Mọi người đều ra ngoài rồi. Cậu có chuyện gì thì hôm khác đến.”
“Quản lý tầng họp ở phòng lớp 11?” Gia Cát Du Du nghi hoặc hỏi: “Họp cái gì thế?”
“Liên quan đến vấn đề sát hạch những học sinh tầng lớp trung lưu nhập học trong lễ quốc khánh. Được rồi, tôi không nói với cậu nữa, cậu mau về đi.” Đối phương nói: “Tôi cũng phải đi làm việc rồi.”
Nói xong, đối phương liền đóng cửa lại.
Gia Cát Du Du nhìn cánh cửa thủy tinh kia từ từ khép lại, trong lòng không khỏi nghi ngờ.
Lúc này, trong phòng họp của lớp 11, các cấp quản lý của trường cũng đã đến.
Thẩm Duệ và Thẩm Hà cũng ở trong đó.
Thẩm Thất ngồi ở vị trí chủ tịch hội đồng quản trị, đang nghe hiệu trưởng báo cáo.
Hiệu trưởng tập hợp tất cả những số liệu mấy năm nay của học viện quý tộc Duệ Hà vào một bản powerpoint, giải thích những số liệu này theo thứ tự: “Chủ tịch, mời cô xem, tình hình nguồn học sinh của học viện quý tộc Duệ Hà trong mấy năm nay cơ bản là như vậy. Nguồn học sinh của chúng ta phân bố rất rời rạc, đều là tầng lớp quý tộc, tầng lớp trung lưu chỉ có mấy người, hơn nữa chuyên ngành của họ không phải nhằm vào vị trí quản lý.”
Thẩm Thất gật gật đầu.
Hiệu trưởng tiếp tục nói: “Về mặt trường học định hướng mở rộng tuyển sinh, trường đưa ra dự tính như thế này. Những học sinh được tuyển thêm vào sẽ theo định hướng đào tạo, sau khi được hưởng miễn phí những tài nguyên của trường, thì phải đi làm việc ở một số công ty đã được xác định.”
Thẩm Thất nói: “Những người khác có bổ sung ý kiến gì không?”
Thẩm Duệ giơ tay.
Thẩm Thất gọi tên: “Hạ Thẩm Duệ phát biểu.”
Thẩm Duệ đứng lên, rời khỏi vị trí, đứng vào vị trí của hiệu trưởng, sau khi đeo xong microphone không giây liền nói: “Các vị, suy nghĩ của tôi là như thế này. Học viện quý tộc Duệ Hà chúng ta lúc mới bắt đầu vốn dĩ là bồi dưỡng những người thừa kế và người nối nghiệp xuất sắc cho các gia tộc. Nếu nói rằng, tiếp tục chỉ thực thi mục tiêu này thì cũng không phải là không thể. Nhưng, học viện quý tộc Duệ Hà từ một đơn vị đào tạo định hướng trước kia đến hiện tại đã là một doanh nghiệp được đưa ra thị trường, như vậy học viện quý tộc Duệ Hà không chỉ là một đơn vị đào tạo theo định hướng, mà còn là một doanh nghiệp. Chỉ cần là doanh nghiệp, thì phải tiến hành quản lý cùng mở rộng nguồn một cách đa nguyên hóa. Về quy định mở rộng nguồn học sinh tầng lớp trung lưu, tôi cảm thấy còn có thể mở rộng thêm một số điều kiện.”
“Tiếp tục nói đi.” Thẩm Thất gật gật đầu.
“Nếu đã muốn mở rộng đến tầng lớp trung lưu, vậy tại sao lại không mở rộng thêm chút nữa? Tầng lớp bình dân có không ít những đứa trẻ xuất sắc ưu tú, bọn họ tương lai tiến vào xã hội, là những trụ cột cực kỳ vững chắc và mạnh mẽ. Nếu được dẫn dắt thêm một chút, chưa hẳn không thể đạt đến vị trí quản lý cấp cao. Tầng cấp trong xã hội là cố định, muốn phá vỡ ranh giới này là việc rất khó. Việc mà chúng ta cần làm hiện nay chính là phá vỡ cái ranh giới này, cho bọn họ một cơ hội để trèo lên ngọn núi cao. Đương nhiên, cơ hội này không phải bỗng dưng là có thể có được. Bọn họ phải vất vả nỗ lực gấp mười thậm chí chí gấp trăm lần người bình thường mới có thể đạt được. Đổi lại, bọn họ sẽ có cơ hội để vươn lên trở thành tầng lớp trung lưu thậm chí là tầng lớp giàu có, các vị nói xem, các vị có quý trọng những cơ hội như thế không?”
“Suy nghĩ cụ thể của tôi là như thế này. Bước đầu tiên, đem những người nằm trong mục tiêu sát hạch trong dịp lễ quốc khánh lần này, từ tầng lớp trung lưu mở rộng ra đến tầng lớp bình dân. Chọn ra những người học sinh ưu tú trong số bọn họ để tuyển vào nhập học đặc biệt. Những học sinh được tuyển chọn đặc biệt phải ký hợp đồng với chúng ta. Trong tương lai, lúc bọn họ đi làm việc, những gia tộc là cổ đông của chúng ta sẽ được ưu tiên tuyển dụng, sau khi chúng ta từ bỏ lựa chọn, bọn họ mới có quyền tự chọn nghề nghiệp. Bước thứ hai, tập đoàn tài chính Hạ thị có thể đưa ra một công ty con nào đó, thu nạp những nhân tài này, tiếp tục tiến hành tôi luyện và tinh lọc, để bọn họ phù hợp hơn với tiêu chuẩn nhân tài mà các doanh nghiệp cần.”
“Bước thứ ba, phân chia đào tạo bồi dưỡng sâu hơn và kịp thời hướng đến các vị trí. Đào tạo sâu hơn nữa, có thể lựa chọn chủ động bồi dưỡng hoặc bồi dưỡng thay. Tương lai đều sẽ định hướng cương vị, trực tiếp đặt họ vào những vị trí quan trọng của công ty, hợp đồng này sẽ phải kỹ lưỡng hơn nữa, đối phương rất có khả năng sẽ có được hiệp ước cả đời, trở thành nòng cốt quan trọng của tập đoàn tài chính Hạ thị. Mục tiêu bồi dưỡng để định hướng vị trí sẽ đặt ở tầng lớp trung lưu trở xuống. Những vị trí này đều rất quan trọng, giống như đinh ốc, nhìn thì không quan trọng lắm nhưng thiếu đi lại không thể vận hành. Những vị trí này cũng phải kỹ lưỡng hóa hợp đồng, nhưng chưa chắc có thể đạt được hợp đồng vô thời hạn.”
“Bước thứ tư. Thông qua những người tài này, tiếp tục tiến hành thu hút lượt khác, để càng nhiều nhân tài thấy được tầm quan trọng của những người cấp dưới trong các công ty con, chủ động đến tập đoàn tài chính Hạ thị của chúng ta xin làm việc, tạo ra nhiều giá trị hơn, hình thành một vòng tuần hoàn tốt. Đây là ý tưởng sơ bộ của tôi. Cảm ơn.”
Thẩm Duệ phát biểu xong, Thẩm Hà lập tức đứng lên vỗ tay.
Anh trai thật giỏi.