Nhưng khi họ đứng trong phòng họp có sức chứa một trăm người. Tất cả mọi người đều im lặng há hốc miệng.
Trời ơi!
Đây mà gọi là phòng họp nhỏ sao?
Xin hỏi phòng họp lớn là dùng để hội nghị toàn dân sao?
Hớ, bọn họ thật sự đoán đúng rồi.
Phòng họp như thế này ở học viện quý tộc Duệ Hà thật sự là rất bình thường.
Phòng họp lớn có sức chứa tới ngàn người đến vạn người!
Căn bản đẹp giống như sức chứa của một cái sân vận động rồi.
Muốn hỏi tại sao lại lớn như vậy ư?
Hi hi hi, cậu tưởng rằng học viện quý tộc Duệ Hà họp toàn bộ giáo viên và học sinh ở sân tập sao?
Đừng giỡn nữa, được không? Đó là trường học bình thường!
Những đứa trẻ đến học viện quý tộc Duệ Hà, đa số đều rất được cưng chiều, bọn họ đều không chịu được đứng họp dưới trời nắng.
Cho nên, buổi khai giảng và kết thúc năm học, đều thực hiện ở hội trường lớn giống như của sân vận động lớn nhỏ.
Hơn nữa, mỗi ghế ngồi đều được trang bị tai nghe, có thể đồng thời phiên dịch, đáp ứng đầy đủ nhu cầu của các học sinh đến từ nhiều quốc gia.
Loại tiêu chuẩn này, cũng chỉ có học viện quý tộc Duệ Hà có mà thôi.
Hai mươi lăm học sinh đó, đều thấp thỏm không yên ngồi trong phòng họp chờ đợi.
Đợi phán quyết của số mệnh.
Một lúc sau, Thẩm Duệ và hoàng tử Joel cùng xuất hiện ở phòng họp.
Lúc mà hai người mặc đồng phục đứng ở đó, hô hấp của hai mươi lăm học sinh đó cảm thấy dường như ngừng trệ vậy.
Tâm trạng của mỗi người đều tự hỏi như thế này: mẹ kiếp, sắc đẹp này, còn có thể để người khác sống không! Đây là người thật sao? Cho hỏi, lớn lên như vậy, trên thế giới này không có người cạnh tranh, có cô đơn không!
Sau đó tâm trạng lại biến đổi như thế này: đậu xanh rau má! Câu hỏi là do họ ra đề sao? rõ ràng mọi người cùng tuổi, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy? Cơ ngực 36 quặn đau. Đây quả là con nhà người ta trong truyền thuyết sao?
Sau đó Thẩm Duệ và hoàng tử Joel giới thiệu một chút về mình, những học sinh ở dưới sau khi nghe xong, càng trở nên kích động.
Thâm tâm bọn họ càng thêm kích động: mẹ ơi! Về nhà có cái để nói khoác rồi! Cho dù là phỏng vấn thất bại, đều có thể nói khoác lên đến mây xanh! Hai người này một người đường đường là người thừa kế của tập đoàn tài chính Hạ Thị, một người là hoàng tử của nước nào đó! Nếu như phỏng vấn thành công, vậy thì giống như đây là bước đầu tiên gặp trước chủ tịch tương lai rồi! Đây có phải có nghĩa là không lâu nữa, mình sẽ được thăng chức tăng lương, lên làm tổng giám đốc, lấy được tiểu thư xinh đẹp giàu có, bước lên đỉnh cao của đời người rồi không. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn có chút kích động, hehe.
Thẩm Duệ và hoàng tử Joel đưa mắt ra hiệu cho nhau, hai người chuẩn bị phỏng vấn.
Trước khi phỏng vấn, hai người đã thương lượng trước rồi, hai người cùng chấm điểm.
Sau khi chấm điểm xong, sẽ báo cáo với Thẩm Thất tình hình của những người phỏng vấn, cuối cùng sẽ do Thẩm Thất quyết định.
Quyền lực của chủ tịch hội đồng quản trị là lớn nhất mà!
Thẩm Duệ ho nhẹ một tiếng:” được rồi, chúng tôi bây giờ bắt đầu phỏng vấn. Xin mời mọi người theo số thứ tự trong tay lần lượt lên đây vấn đáp.”
Người đầu tiên trong số hai mươi năm người ngồi dưới lập tức căng thẳng đứng dậy.
Người đầu tiên mà! Rất căng thẳng!
Thẩm Duệ quả nhiên đưa câu hỏi trước:” hãy nói những hiểu biết của bạn về học viện quý tộc Duệ Hà.”
Người đầu tiên lên phỏng vấn bắt đầu nói ra sự hiểu biết và cách nhìn của mình.
Thẩm Duệ và hoàng tử Joel hai người ngồi đó im lặng lắng nghe, một bên nghe, một bên ghi chú lại, sau đó chấm điểm.
Sau khi hai mươi lăm người thi vấn đáp xong, tiếp đến là vòng thứ hai.
Qua một buổi sáng, những câu hỏi của Thẩm Duệ và Joel cũng đều hỏi xong hết rồi.
Đến giờ cơm trưa, nhà trường mời bọn họ đến nhà ăn ăn trưa.
Khi bọn họ nhìn thấy nhà ăn của trường đẹp như nhà hàng năm sao, chỉ chú ý nhìn xung quanh mà quên đến chọn món.
Lúc mọi người nhìn đến giá, thì trong thâm tâm đang run rẩy!
Chỉ là một món ăn thôi mà giá là ba chữ số!
Một món ăn này, là chi tiêu một ngày của gia đình họ đó!
Nơi đây quả thực không phải là nơi người bình thường có thể chi trả nổi.
Nhưng mà bọn họ vừa nghĩ đến, nếu như bọn họ có thể vượt qua kì phỏng vấn, như vậy tất cả ở đây đều miễn phí, lại bắt đầu tràn đầy kỳ vọng và ý chí tiến thủ.
Sau khi ăn cơm trưa xong, bọn họ được người phụ trách dẫn đi tham quan một số cơ sở hạ tầng của học viện Duệ Hà.
Thẩm Duệ và hoàng tử Joel ngồi trong phòng họp bàn luận về kết quả chấm điểm.
Hai người trao đổi ý kiến với nhau, nói một chút về ấn tượng và ưu điểm của học sinh.
Sau khi phân tích xong, liền niêm phong bỏ vào túi hồ sơ, đưa tới văn phòng của Thẩm Thất.
Ngày thứ hai cũng như vậy.
Sau khi ngày cuối tuần trôi qua, tất cả sự chú ý của mọi người đều dồn về văn phòng của chủ tịch hội đồng quản trị.
Thẩm Thất đang ngồi trong văn phòng xem những báo cáo của Thẩm Duệ và Joel về chấm điểm và tình hình tố chất của các học sinh.
Học viện quý tộc Duệ Hà tuy là đào tạo quý tộc, nhưng mà không phải là điểm số cao mà năng lực thấp kém.
Những đứa trẻ ở đây từ lớp mẫu giáo đã có tiết thủ công, đây không chỉ là rèn luyện cho đứa trẻ khả năng thực hành, mà còn là để kích thích sự sáng tạo của chúng.
Cho nên, trước đây cái túi tặng Thẩm Hà là do tiểu Uyển chính tay thiết kế, cắt may. Đây chính là năng lực được học tập và luyện tập từ nhỏ.
Hiện nay có không ít học sinh, lý luận thì rất giỏi, nhưng thực hành thì rất kém.
Những người như vậy, khi đi làm, thật sự cũng như làm như mèo mửa ( tiêu chuẩn yêu cầu bản thân thì cao mà năng lực thực tế thì thấp)
Tập đoàn tài chính Hạ Thị không cần nhân viên như vậy, học viện quý tộc Duệ Hà cũng không cần những học sinh như vậy.
Cho nên, Thẩm Duệ và Joel cân nhắc tập hợp tố chất, năng lực và năng lực tiềm ẩn.
Những học sinh này đã được sắp xếp theo thứ tự điểm từ cao xuống thấp, như vậy Thẩm Thất xem rất là thuận tiện.
Trong năm mươi học sinh này, có bốn người là điển hình của điểm cao nhưng năng lực thấp, có mười người EQ quá thấp không cần xem xét.
Cuối cùng, chỉ có ba mươi sáu người đạt mà thôi.
Ưu điểm của ba mươi sáu người này, Thẩm Duệ và Joel đều phân tích ra rất rõ ràng, đồng thời cũng chú thích phương hướng đào tạo sau này.
Nhìn báo cáo phân tích chi tiết như vậy, Thẩm Thất cảm thấy rất vui vẻ yên tâm.
Con trai của mình xuất sắc như vậy, Thẩm Thất làm sao không vui vẻ và yên tâm được chứ?
Cô nhìn những bản báo cáo này, đều đã phân tích rất đầy đủ rồi, cô không cần phải chỉnh sửa nữa, vì vậy liền kí tên ở trang đầu của tập tài liệu, khẳng định phân tích của Thẩm Duệ và Joel.
Kết quả vừa được công bố, toàn tỉnh như chim vỡ tổ!
Không sai, là chim vỡ tổ!
Mọi người đều không hiểu, tại sao những học sinh được điểm cao lại bị rớt. Chuyện này làm cho nhiều người không phục, làm ẫm ĩ nhất định bắt học viện quý tộc Duệ Hà giải thích lí do.
Vì vậy, học viện quý tộc Duệ Hà công bố tình hình vấn đáp của những người đó, và phân tích thành tích của họ.
Phân tích tính cách và chấm điểm đánh giá, thậm chí còn có phương hướng phát triển thử nghiệm tiềm năng sau này của bọn họ đều được chú thích rất rõ ràng.
Những người này là điển hình của điểm cao năng lực thấp, không phù hợp yêu cầu của học viện quý tộc Duệ Hà.
Sau khi bảng báo cáo này được công bố, những người đó liền câm như hến.
Hết cách rồi, họ quả thực rất chuyên nghiệp!
Bảng báo cáo này, cơ cấu chuyên nghiệp cũng phải nhịn không được mà đưa ra đánh giá quá chuyên nghiệp rồi, trên cơ bản là đẹp hơn báo cáo nghề nghiệp của bọn họ rồi!
Nói tóm lại, không có nhược điểm!