Bà Cung Trân đưa ra phát ngôn tổng kết: “trước đây không nói cho các con biết, là không muốn các con rơi vào vòng đấu tranh của Cung gia và Phạm gia. Bây giờ xem ra, là do mẹ quá chiều chuộng các con. Cung gia và Phạm gia, chắc chắn phải đấu với nhau rồi. Để xem các con tính thế nào! Được rồi, mẹ nói đến đây thôi. Các con có thể chỉnh sửa một chút, ra ngoài gặp khách đi. Hôm nay là tiệc sinh nhật của các con, mẹ sẽ cố gắng không làm hỏng nó.”
Nói xong câu nói này, bà Cung Trân đứng ngay dậy, rời đi một cách nhanh chóng.
Bà Thậm chí còn không cho mọi người cơ hội giữ bà ở lại.
Cả khán phòng chỉ còn lại Phạm Thành Phạm Ly, Lưu Nghĩa và Thẩm Thất bốn người.
Lưu Nghĩa vẻ mặt rất bất lực nhìn họ: “vậy hai người tính sao đây?”
Phạm Thành nghĩ một lúc, nói: “chắc chắn sẽ có người phải hy sinh. Nếu bắt buộc phải có một người bước lên một bước đó, vậy hãy để anh làm đi.”
Phạm Ly nhìn Phạm Thành một cái rất nhanh, ánh mắt anh sáng lên, không nói một lời nào.
Phạm Thành an ủi em trai mình: “không sao đâu. Vừa rồi mẹ nói rất đúng, chỉ cần cô gái gia cảnh trong sạch là được rồi. Vậy chúng ta có thể tìm một cô gái gia cảnh trong sạch là được. Chỉ là, việc chúng ta cần lựa chọn, là đứa bé này sẽ mang họ gì.”
Phạm Thành nói xong, tất cả mọi người đều im lặng một lúc.
Vấn đề này, thật sự cần suy nghĩ thật kỹ.
Thẩm Thất thở dài một cái nói: “cho dù vấn đề này rất cấp bách, nhưng cũng không thể trong ngày hôm nay là có kết quả luôn được. Hôm nay là ngày quan trọng như vậy, tạm thời đừng nghĩ đến những chuyện đó nữa. Chúng ta nên ra ngoài thôi.”
Phạm Thành Phạm Ly cùng gật đầu, sắc mặt hai người thay đổi nhanh chóng, thu lại ngay vẻ nghiêm nghị vừa rồi, cười hi hi ha ha nói: “Tiểu Thất, có phải ngoài kia rất nhiều người muốn tìm hai em chụp ảnh đúng không?”
Thẩm Thất lắc đầu: “không có, họ đều chụp ảnh với Tiểu Nghĩa, họ chỉ hàn huyên mấy câu với em thôi.”
Lưu Nghĩa cười nói: “giờ họ không dám chụp linh tinh đâu. Tiểu Thất là thiếu phu nhân Hạ gia đấy, ảnh này sao có thể tùy tiện chụp được chứ. Hạ tổng đang nhòm ngó ở đó đấy!”
Phạm Thành Phạm Ly tỏ ra tán thành: “chính vì vậy, họ mới là các cô gái thông minh nhất. Người con gái có thể leo được lên vị trí này, không có một người nào là ngu cả. Kẻ ngu không thể leo được lên vị trí số một. Được rồi, chúng ta ra ngoài thôi, cũng đến lúc phải ra ngoài gặp mặt mọi người rồi.”
Bốn người họ cùng nhau đi về phía cửa chính.
Ngoài kia nắng rất đẹp, dường như có thể xua tan hết nỗi ám ảnh trong lòng.
Khiến tinh thần cảm thấy sảng khoái hơn rất nhiều.
Phạm Thành Phạm Ly là hai nhân vật sinh nhật trong ngày hôm nay, khi họ vừa xuất hiện, lập tức thu hút mọi ánh nhìn.
Lưu Nghĩa và Thẩm Thất xuất hiện cùng họ, khiến những khách mời càng suy đoán thêm.
Địa vị của Thẩm Thất vốn đã rất cao, giờ đi ra cùng hai nhân vật sinh nhật, vậy thì lại càng không bình thường rồi.
Các nhân vật đàn anh đàn chị của công ty Phạm thị, gần như cười không ngậm được mồm rồi, chỉ mong ra dốc hết tâm huyết lấy lòng Lưu Nghĩa và Thẩm Thất.
Phạm Thành Phạm Ly từ tốn chào hỏi mọi người, mọi người lần lượt tặng quà cho họ.
Có không ít người đi theo sau Phạm Thành Phạm Ly, phụ trách nhận quà.
Hạ Nhật Ninh thấy Thẩm Thất đi ra, anh bước rộng tới, hỏi nhỏ cô: “vừa rồi xảy ra chuyện gì đấy em?”
Thẩm Thất kéo Hạ Nhật Ninh sang một bên, kể lại một lần cho anh nghe chuyện xảy ra vừa rồi.
Đôi mắt phượng của Hạ Nhật Ninh cười lên: “anh nói rồi, không thể nào mà bắn cung không có mục đích được, hóa ra là nhằm vào khu mỏ quý hiếm đó. Nếu giải thích như vậy, có lẽ cũng hợp lý. Khu mỏ quý hiếm đó anh biết, trước đây khi phát hiện, chỉ tìm thấy một hai loại khoáng sản, rồi sau đó càng lúc càng phát hiện ra nhiều chủng loại, và cực kỳ phong phú. Hai gia đình tranh giành quyền khai thác này, cũng là chuyện thường tình thôi.”
Thẩm Thất nói: “đúng vậy, chuyện bên Châu Phi anh rõ nhất rồi. Nhưng anh nói đi, chuyện này phải làm thế nào đây? Đúng là để Phạm Thành tìm một người sinh con sao?”
“Em không cảm thấy bao nhiêu năm Phạm Thành không tìm bạn gái, thật ra đều là vì Phạm Ly sao?’ Hạ Nhật Ninh hỏi ngược lại Thẩm Thất: “người làm anh trai, làm được đến mức này, đã là quá được rồi.”
Thẩm Thất chớp mắt hỏi: “ý anh nói, để Phạm Thành kết hôn trước, hoặc là sinh con trước? Rồi sau đó Phạm Ly sẽ ra sao?”
“Nút thắt trong lòng, đúng là nên tìm cơ hội cởi ra rồi.” Hạ Nhật Ninh hơi nhíu mày nói: “anh luôn cảm thấy, chuyện của Thẩm Lục và Sùng Minh, có thể sẽ giúp được Phạm Ly. Nhưng, không ngờ con đường tình của Thẩm Lục và Sùng Minh lại chông gai đến thế, chuyện của Phạm Ly, chỉ có thể tạm thời dẹp sang một bên thôi.”
“Ý anh là...” Thẩm Thất hình như đã hiểu ra: “ý anh là muốn nói với Phạm Ly, tình cảm nam nữ bất phân.”
Hạ Nhật Ninh bất lực nói: “cũng đành từng bước từng bước khuyên dần thôi. Chuyện này, cần cậu ấy tự nghĩ thông. Đặc biệt là, người bắt nạt cậu ấy năm đó, là một người đàn ông trưởng thành. Vì vậy, tâm lý cậu ấy mới có cảm giác ghét bỏ mãnh liệt đến vậy. Có lẽ, ngày tình yêu của Sùng Minh và Thẩm Lục đến với nhau thành công, cũng chính là lúc Phạm Ly tháo được nút thắt trong lòng. Ít ra, cảm giác ghê tởm sẽ giảm nhẹ đi một chút.
Thẩm Thất gật đầu.
“Mong rằng khoảnh khắc Phạm Thành đón nhận số phận, Phạm Ly không có cảm giác hụt hẫng.” Hạ Nhật Ninh lại nói tiếp: “họ đã hơn hai mươi năm chưa rời nhau rồi. Nhưng, cuối cùng họ cũng sẽ phải rời nhau thôi. Cho dù là sinh đôi dính liền, cũng có lúc phải rời nhau ra.”
Thẩm Thất hiểu ra: “em hiểu ý của anh rồi. Đến lúc phải rời nhau rồi.”
Phạm Thành Phạm Ly đi trước cười híp mắt nhận quà, Thẩm Thất đứng từ xa, cứ thế lặng lẽ nhìn họ.
Xem ra, chuyện này, cũng hơi rắc rối đấy.
Những chuyện vui trong ngày cũng gần đủ rồi, đến tối sẽ là trọng điểm.
Các ban nhạc thay nhau lên sân khấu biểu diễn, các nhân vật dốc hết tâm huyết và tình cảm hát.
Quy mô này, có thể so sánh với lễ trao giải âm nhạc rồi.
Sau khi bà Cung Trân trao đổi với Phạm Thành, quả nhiên anh không từ chối các cô gái có ý lại gần mình, cũng phá vỡ cục diện nhìn ra vẻ hòa đồng thật ra rất xa lánh trước đây.
Một cô gái tên Đông Tiểu Tiểu, lập tức lọt vào tầm mắt của mọi người.
Cô gái này khoảng 23 24 tuổi, vẻ mặt rất ngây thơ, khiến Phạm Thành cảm thấy thương hại, vì vậy Phạm Thành cho Đông Tiểu Tiểu đi theo bên cạnh anh.
Hành động này của Phạm Thành, khiến ánh mắt Phạm Ly mỗi lúc càng tối hơn.
Phạm Ly không nói một lời nào.
Đúng vậy, đến lúc phải có một người chấp nhận hy sinh rồi.
Đến lúc tiệc buổi tối, Đông Tiểu Tiểu vẫn đi theo Phạm Thành, cô ngồi ở bàn khách quý.
Đông Tiểu Tiểu vừa nhìn thấy Thẩm Thất, tự nhiên lùi lại về phía sau theo tiềm thức.
Hành động này của cô, khiến những người tại hiện trường, cảm thấy có chút không vui.
Thẩm Thất luôn rất hòa đồng, đối nhân xử thế không có điều gì chê trách. Biểu hiện của cô gái này, là có ý gì vậy?
Là con nhà quý tộc, không ngờ lại có cách cư xử mất mặt như vậy sao?
Phạm Thành hình như cảm nhận được Đông Tiểu Tiểu đang lo lắng và lúng túng, anh lập tức nói: “đừng căng thẳng, họ đều là bạn của anh.”