“Được rồi, đừng có gây chuyện!” Thẩm Duệ cười nói: “Nếu không anh sẽ không biết ăn nói thế nào với cậu và mợ đâu!”
“Biết rồi, biết rồi.” Thẩm Tùng Tý cười hì hì: “Có cần phải nói với chị không?”
“Hứ, không cần đâu, lúc nào anh nói với chị ấy một tiếng là được rồi.” Sau khi tắt điện thoại, Thẩm Duệ nói với trợ lí của mình: “Đi sắp xếp một chút, đánh tiếng với cục trưởng cục giáo dục và hiệu trưởng của trường cấp ba Nhị Trung thành phố Vinh, nói là mấy đứa em của tớ muốn tới trải nghiệm môi trường nhân văn và không khí học tập của Nhị Trung. Ngoài ra, thân phận của mấy đứa nó chỉ có bên phía nhà trường biết là được rồi, đừng nói cho những người khác.”
“Vâng.” Trợ lí lập tức xoay người đi xử lí chuyện này.
Ý của đại thiếu gia Hạ gia, không ai dám không nghe.
Vậy nên, trợ lí của Hạ Thẩm Duệ chỉ gọi một cuộc điện thoại là lo xong chuyện đi học ở Nhị Trung của mấy người.
Cục trưởng cục giáo dục còn tưởng rằng xảy ra chuyện lớn gì, gọi riêng tới hỏi thăm xem có cần gia tăng bảo vệ cho Nhị Trung không.
Thẩm Duệ cười từ chối.
Nếu gia tăng bảo vệ thì còn gì là khác biệt so với học viện quý tộc Duệ Hà nữa?
Nghĩ lại thì cho mấy mấy đứa em nghịch ngợm, phá phách đó vào một trường học cũng tốt, đỡ phải gây ra chuyện rồi để người nhà lo lắng.
Vậy nên, chuyện này được tiến hành rất thuận lợi.
Nhị Trung của thành phố Vinh là một trường cấp ba trọng điểm của vùng.
Bởi vì tỷ lệ lên lớp rât cao, hơn nữa chất lượng cũng tốt, vì thế nó là một trường học có sức cạnh tranh rất cao.
Học sinh trong vùng đều muốn thi vào trường này chính là vì tỉ lệ lên lớp của trường.
Mà tỉ lệ lên lớp của một trường học cũng là nhờ vào sự gắt gao của nhà trường và sự nỗ lực học tập.
Vậy nên ở đây, ngay từ lớp mười, áp lực học tập của mọi người đều rất lớn.
Vào dịp nghỉ hè, trường học vẫn cho nghỉ bình thường, nhưng cũng sẽ tuyển một số giáo viên bên ngoài tới để dạy thêm cho học sinh trong trường.
Những giáo viên này sẽ mang theo đề thi thử của những trường học khác tới, đồng nghĩa với việc khiến học sinh từ bỏ lối tư duy sẵn có, trải nghiệm những thử thách khác.
Vì vậy, chỉ cần có điều kiện, học sinh sẽ đều chủ động đăng kí học thêm, không có ai vắng mặt.
Mọi người đều biết, những học sinh tới học ở trường cấp ba này, cuối cùng chỉ có một mục đích: thuận lợi vượt qua cây cầu thi đại học, bước vào trường đại học lý tưởng nhất, hoàn mỹ nhất trong suy nghĩ của mình, thực hiện mục tiêu mà bản thân phấn đấu cả đời!
Đương nhiên, trường đại học tốt nhất trong cảm nhận của mọi người là học viện quý tộc Duệ Hà!
Những năm gần đây, học viện quý tộc Duệ Hà đã đề bạt không ít học sinh ưu tú của các trường cấp ba bình thường, nhóm sớm nhất đã tốt nghiệp một cách thuận lợi, bước lên con đường gây dựng sự nghiệp.
Bọn họ nhận được nhiều nguồn giúp đỡ hơn những học sinh bình thường khác, vậy nên còn trẻ đã đứng trên đỉnh của cuộc đời.
Ví dụ như chị Cung Tử Á.
Chuyện của chị ấy thường được các em cấp dưới khen ngợi, chị ấy quả thực là vô cùng miệt mài!
Thử hỏi, có mấy học sinh bình dân học xong nghiên cứu sinh liền vào thẳng chức vị, tiền lương một năm lên đế hàng tỷ, và cả số tiền thưởng lên tới 10 con số chứ?
Ai mà không muốn có cuộc sống như thế?
Vậy nên, ai cũng muốn trở thành một Cung Tử Á tiếp theo.
Thế là không cần phụ huynh phải thúc giục, mỗi học sinh cấp ba đều ra sức học tập.
Vì thế, lớp học thêm được tổ chức vào kì nghỉ hè năm nay lại không còn chỗ trống.
Đương nhiên Nhị Trung cũng không ngoại lệ.
Không có ai vắng mặt cả.
Ngày hôm nay, vừa kết thúc kì thi cuối kì, chuẩn bị đến lúc nghỉ hè, chủ nhiệm của lớp mười A dẫn mấy người tới cửa lớp, cười ha ha giới thiệu: “Giới thiệu với mọi người, mấy bạn này là học sinh mới của lớp chúng ta. Bọn họ sẽ cùng tham gia lớp học thêm với mọi người, mọi người cùng cháo đón nào!”
Cả lớp học sôi nào lên!
Má ơi! Mấy bạn tới học lớp học thêm này đều có nhan sắc ghê gớm thế à?
Đợi đã, đợi đã, sao lại có cả người ngoại quốc nữa?
A a a, chẳng lẽ bây giờ người ngoại quốc cũng muốn tham gia thi đại học với chúng ta sao?
Đợi đã, bọn họ đẹp như thế, còn cần học tập nghiêm túc sao? Bọn họ chỉ cần dựa vào khuôn mặt cũng đủ rồi!
Ngu Vũ Mặc đang ngồi gần cửa sổ, giây phút nhìn thấy Hạ Thẩm Châu, cô trợn to mắt lên.
Là cậu ấy!
Cậu ấy tới lớp của mình sao?
Trời ạ!
Sao lại trùng hợp như thế.
Hạ Thẩm Châu cũng thấy được Ngu Vũ Mặc ở trong đám đông, cậu khẽ mỉm cười với Ngu Vũ Mặc!
Vốn Ngu Vũ Mặc đã có dung mạo nghiêng thành, nụ cười của của cậu quả thực là khiến cả lớp phải thi nhau hít khí lạnh!
Đừng đừng đừng đừng cười!
Hồn phách đều bay đi mất rồi!
Má ơi, có còn để cho người ta sống nữa hay không?
Đều cùng một lứa tuổi, sao lại chênh lệch lớn như thế!
Làm anh cả, Thẩm Tùng Tý chủ động mở miệng giới thiệu bản thân: “Chào các bạn, tên tớ là Thẩm Tùng Tý, đây là các em tớ, từ hôm nay chúng tớ sẽ bắt đầu học cùng mọi người. Mong được giúp đỡ nhiều hơn!”
Trông Thẩm Tùng Tý cao lớn, khôi ngô như ánh dương, vì vậy thu hút được những cô gái kiểu ngây thơ.
Nghe Thẩm Tùng Tý tự giới thiệu, mấy bạn nữ trong lớp hô lên ngay lập tức: “Hoan nghênh đại soái ca!”
Cái nam sinh trong lớp cũng không chịu lép vế: “Hoan nghênh đại mỹ nữ!”
Thẩm Mạch cười híp mắt nhìn các bạn trong lớp, cảm giác rất khác với học viện quý tộc Duệ Hà!
Quả nhiên là thú vị!
Chủ nhiệm nhìn tình huống trong lớp rồi nói: “Mấy em tự sắp xếp chỗ ngồi đi!”
Thẩm Tùng Tý đi thẳng xuống dưới cùng, kéo một cái ghế ra nói: “Em cao, ngồi phía trước sẽ chắn tầm mắt của mọi người, em ngồi ở đây vậy.”
Farina cũng mở miệng nói: “Em cũng cao, em ngồi đằng sau!”
Nói xong, Farina liền ngồi cạnh Thẩm Tùng Tý.
Phạm Đậu Đậu và Phạm Đinh Đinh chọn vị trí gần cửa sổ, tiện tay kéo cả Hạ Thẩm Châu tới.
Vừa hay Hạ Thẩm Châu đi qua Ngu Vũ Mặc, thấy bên cạnh cô còn một chỗ trống, cậu mỉm cười nói: “Tớ có thể ngồi đây được không?”
Ngu Vũ Mặc gật đầu như bị trúng tà, Hạ Thẩm Châu ung dung kéo ghế ra rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
Mấy bạn nữ bên cạnh Hạ Thẩm Châu đều hưng phấn không nói lên lời.
Trời ạ! Có đại soái ca ngồi gần, cuộc sống học thêm khô khan này trở thành thiên đường rồi!
Thẩm Mạch nhìn đông nhìn tây rồi chạy tới một hàng ở phía trước. Không đợi cô phải mở miệng, mấy bạn nam vội vàng dọn ra một chỗ, nhìn chăm chú vào Thẩm Mạch, mời Thẩm Mạch ngồi xuống.
“Cám ơn anh.” Giọng nói của Thẩm Mạch rất đáng yêu, mấy bạn nam kia cảm thấy ngay cả xương cũng tê rồi.
Má ơi, giọng nói của tiểu tiên nữ thật hay.
Mấy người ngầm thề, nhất định phải học cho thật tốt để lấy le với tiểu tiên nữ!