Quả nhiên, Thẩm Hà thích loại phong cách này.
Eddie trước kia quả thật thích loại phong cách lòe loẹt, có điều vì Thẩm Hà, cậu ta sẵn lòng tiếp nhận phong cách nghệ thuật cổ xưa này.
Không thể không thừa nhận, sức hấp dẫn của tiểu công chúng cũng đủ lớn, đến Eddie ngạo mạn cũng sẵn lòng vì cô mà cúi đầu xuống, chiều theo sở thích của cô.
Thẩm Hà nhịn không được mà tán thưởng: “Òa, bạn học Eddie, thật sự không ngờ a. Cậu lại có thể theo phong cách văn hóa nghệ thuật cổ xưa này.”
Thẩm Hà vừa tán tưởng vừa thưởng thức những bức tranh và điêu khắc được bày bố trong nhà.
Ai cũng biết, văn hóa thời phục hưng ở Châu Âu đã sản sinh không ít những tiên phong trong văn hóa nghệ thuật, tạo ra một khối lượng lớn các tác phẩm kinh điển.
Thời kỳ này trở thành ranh giới giữa thời kỳ trung cổ và thời kỳ cận đại, cũng là ranh giới giữa chủ nghĩa phong kiến và chủ nghĩa tư bản.
Văn hóa thời kỳ này mang đậm màu sắc tôn giáo.
Ở nơi của Eddie có đặt một tác phẩm lớn có một không hai – bức họa Bữa Tối Cuối Cùng.
Thẩm Thất không thể phân biệt được bức tranh này là thật hay là giả, nhưng cho dù là một tác phẩm mô phỏng, có thể chọn nó để đặt trong nhà, cũng trở nên đẳng cấp hẳn.
Ấn tượng của Thẩm Hà đối với Eddie cuối cùng cũng tốt lên một chút.
Vu Tiểu Uyển đi theo sau Thẩm Hà, cũng vừa thưởng thức vừa mỉm cười.
Xem ra Eddie ngày hôm qua trở về đã không nhàn rỗi.
Lần sửa chữa này, chắc tốn không ít thời gian và tâm tư nhỉ?
Eddie hơi khẩn trương nhìn Thẩm Hà: “Thế nào? Không thích sao?”
“À không, rất đẹp.” Thẩm Hà không hèn mọn đến mức đánh giá phong cách trang trí của nhà người khác, cười tủm tỉm trả lời: “Rất có mùi nghệ thuật, rất đẹp.”
“Vậy mọi người không cần đứng như vậy, nào, mời qua bên này uống trà.” Nhận được lời khen ngợi của Thẩm Hà, Eddie nhất thời vui lên, nói: “Tớ vừa mới nói người làm chuẩn bị hồng trà kiểu Anh.”
“Được.” Thẩm Hà cười trả lời.
Mấy người liền lập tức chuyển sang phòng khách, rất nhanh liền có người bưng trà và điểm tâm lên.
Hoàng tử Joel thưởng thức một ngụm, lúc này mời tán thưởng nói: “Trà ngon, bạn học Eddie, cậu thực có lòng.”
“Chiêu đãi các cậu nhất định phải dùng loại tốt nhất rồi. Như vậy mới phù hợp với thân phận của các cậu.” Eddie khiêm tốn trả lời.
Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển liếc nhau một cái, trong lòng nghĩ, má ơi cái tên Eddie này hôm nay sao lại không bình thường thế? Đây là Eddie mà bọn họ quen biết sao?
Trong lòng Thẩm Duệ muốn bật cười rồi, được chứ?
Xem ra cuộc nói chuyện ngày hôm qua thật có tác dụng mà.
Khụ khụ, em gái, tạm thời hy sinh một chút nhé.
Hôm qua không có chủ đề gì để nói chuyện, Eddie hôm nay lại chậm rãi đĩnh đạc mà nói, chủ động giới thiệu về niên đại, phong cách, những sự kiện lớn đã xảy ra của những kiến trúc trong nhà mình.
Khiến cho Thẩm Hà một lẫn nữa nghĩ rằng người trước mặt mình có phải bị đánh tráo rồi không?
Thẩm Hà không hiểu sao lại như thế nhưng hoàng tử Joel lại hiểu được.
Cái này rõ ràng là cái tiết tấu nhận được sự khích lệ sau đó chuyên tâm học bù mà.
Thế là mọi người trong lòng đều biết rõ nhưng đều cười mà không nói.
Eddie nhìn thấy Thẩm Hà đang nghe nhiệt tình, cuối cùng đem nỗi lo lắng bỏ vào trong bụng.
Mọi người nghỉ ngơi một chút, Eddie tiếp tục nói: “Tiểu Hà, nghe nói cậu định đầu tư ở nước E bọn tớ à?”
Thẩm Hà ngẩn người: “Hả? Đầu tư?”
Cô chưa từng nghĩ qua chuyện này.
Chẳng lẽ...
Thẩm Hà theo bản năng liền nhìn qua Thẩm Duệ, Thẩm Duệ lập tức hơi vuốt cằm, các cặp song sinh đều có sự ăn ý và thông minh đặc biệt, Thẩm Hà lập tức sửa lời: “À, đúng vậy, đúng là có ý định này. Hôm qua tớ cũng đã nói với cậu rồi, có tiền trong tay thì phải học cách đầu tư. Để nguyên trong tay thì đó là đồng tiền chết, để tiền xoay vòng mới là đồng tiền sống. Tớ quả là có ý định như vậy, sao thế?”
Eddie lập tức hưng phấn, nói: “Vậy thì tốt. Nước E bọn tớ vẫn là nước đáng đầu tư. Thế này nhé, buổi chiều tớ sẽ tụ tập với một số người, đều là những người trẻ tuổi xấp xỉ bằng tuổi chúng ta. Điểm khác là, rất nhiều người bọn họ đều là người thừa kế của gia tộc, hiện tại cũng đang tiếp xúc với sản nghiệp của gia đình. Cậu có thể nói chuyện với họ một chút, xem xem có hứng thú với hạng mục nào, tớ sẽ giúp cậu nghe ngóng tin tức, nếu đầu tư như vậy, có thể hạn chế nhiều đường vòng.”
Thẩm Hà một lần nữa nhìn qua Thẩm Duệ, Thẩm Duệ vẫn cứ hơi vuốt cằm.
Thẩm Hà lúc này liền nói: “Được, vậy làm phiền cậu rồi.”
“Không phiền, không phiền chút nào đâu. Việc nên làm mà.” Ánh mắt của Eddie phát sáng nhìn Thẩm Hà, vì nữ thần mà mình yêu, làm bất cứ việc gì cũng cam tâm nguyện ý.
Nói xong câu này, Eddie bỗng nhiên nhớ tớ cái gì đó, lập tức đứng lên: “Chờ tớ một lát.”
Eddie vội vàng rời khỏi.
Cậu ta vừa đi, Thẩm Hà lập tức hướng về phía Thẩm Hà mà bĩu môi: “Anh lại lợi dụng em, lại mượn danh nghĩa của em.”
Thẩm Duệ cười ha ha, giơ tay lên xoa đỉnh đầu của Thẩm Hà: “Tiểu Hà ngoan, giúp anh việc này, được không? Dùng danh nghĩa của em là hữu ích nhất.”
Thẩm Hà bĩu môi nói: “Anh không phải định dùng danh nghĩa của em để đầu tư công ty ở nước E đấy chứ?”
“Đang có ý định này.” Thẩm Duệ mỉm cười gật đầu: “Coi như là anh cho em của hồi môn, được không?”
Thẩm Hà bĩu môi: “Thế sau này là của em rồi?”
“Đúng đúng đúng, đều là của em. Tất cả đều là của em.” Thẩm Duệ sủng nịnh trả lời: “Tiểu công chúa à, đừng nói là một cái công ty, nếu muốn một tập đoàn anh cũng cho em hết.”
“Vậy được, vậy em sẽ không so đo với anh về việc anh dùng danh nghĩa của em nữa.” Thẩm Hà cười hì hì, nói với Vu Tiểu Uyển: “Chờ anh tớ kiếm tiền xong, chúng ta sẽ đi tiêu sạch.”
Vu Tiểu Uyển cười khẽ lắc đầu: “Cậu đấy.”
Hoàng tử Joel bỗng nhiên nói với Vu Tiểu Uyển: “Công chúa Ina, có tiện ra ngoài một chút không?”
“Đương nhiên.” Vu Tiểu Uyển lập tức trả lời.
Sau đó hai người liền xoay người rời đi, đi sang bên cạnh nói về việc khác.
Thẩm Duệ và Thẩm Hà nhân cơ hội tốt này, thông đồng với nhau, à không, hiệp thương một chút về chuyện đầu tư ở nước E.
Nếu đã muốn mượn danh nghĩa của Thẩm Hà, vậy thì đương nhiên phải có tài khoản của Thẩm Hà.
Vì thế, hai người muốn thương lượng một chút, đầu tư cái gì ở nước E, đầu tư bao nhiêu, thời hạn đầu tư bao lâu, lợi ích mong muốn, tìm công ty nào để thử nghiệm... một loạt vấn đề.
Vu Tiểu Uyển và hoàng tử Joel ở bên cạnh, sau khi rời khỏi, Vu Tiểu Uyển nhìn Thẩm Hà và Thẩm Duệ ở phía xa một cái, mở miệng nói: “Cậu muốn hỏi về chuyện của Thẩm Hà?”
“Cái gì cũng không thể qua được mắt cậu. Có điều, tớ hôm nay không chỉ muốn hỏi về chuyện của Thẩm Hà mà còn muốn hỏi về chuyện của cậu.” Hoàng tử Joel nhẹ nhàng nói: “Tuy chúng ta đều thân là hoàng thất, nhưng giữa chúng ta trước kia chỉ là quen biết sơ qua.”
“Phải.” Vu Tiểu Uyển gật gật đầu.
“Rất nhiều lời có thể là có chút đường đột, nên tớ cũng xin lỗi cậu trước.” Hoàng tử Joel mở miệng nói: “Về phần Tiểu Hà, thực ra tớ không lo lắng nhiều, bởi vì tớ biết, Tiểu Hà được bảo vệ rất tốt, cậu ấy chưa hiểu lắm về chuyện yêu đương. Tuy cậu ấy không hiểu, nhưng cậu lại rất hiểu. Công chúa Ina, tớ muốn hỏi cậu, trong lòng Thẩm Hà, Tư Nhiên rốt cuộc có mấy phần quan trọng?”