Phạm Ly hự nhẹ một tiếng, anh ngồi xuống ngay cạnh Thẩm Thất, tỏ ra phản đối.
Ánh mắt Phạm Thành liếc nhanh qua Phạm Ly một cái, rồi nói với Đông Tiểu Tiểu: ‘nào, ngồi xuống ăn cơm đi.”
Lưu Nghĩa ngẩng đầu lên nhìn Đông Tiểu Tiểu, rồi hỏi cô: “em là tiểu thư nhà nào? Hay là diễn viên của công ty nào?”
Mặt Đông Tiểu Tiểu đỏ lên, nói: “đều không phải ạ.”
Câu trả lời của cô, khiến những người ngồi ở đó, cùng lúc ngẩng đầu lên nhìn cô.
Đông Tiểu Tiểu tiếp tục đỏ mặt nói: “em theo bạn học em đến đây. Bạn học em nói, có thể đưa bạn nữ đi cùng. Vì vậy, em là bạn nữ đi cùng của cô ấy.”
Đông Tiểu Tiểu nói xong, những người khác cùng quay sang nhìn Phạm Thành.
Mặt Phạm Thành ra vẻ thế nào cũng được.
Phạm Ly và Phạm Thành là anh em sinh đôi, vì vậy rất nhanh đã hiểu ngay ý của Phạm Thành.
Đông Tiểu Tiểu này hoàn toàn không có bối cảnh, tính tình lại nhút nhát, là người con gái rất dễ điều khiển.
Bà Cung Trân đã nói rồi, chỉ cần đối phương gia cảnh trong sạch, đứa bé sinh ra lai lịch rõ ràng, cho dù đối phương là con nhà bình thường hay quý tộc đều không sao hết. Vì vậy, Phạm Thành đúng thật là tính tìm người con gái bình thường sinh con, như vậy cũng coi như là có trách nhiệm với mẹ và họ nội.
Đến lúc đó mang đứa bé đi, giải quyết người phụ nữ này, không cần tốn quá nhiều công sức, chỉ cần bồi thường đủ kinh tế là được rồi.
Hiểu được ý định của Phạm Thành, mọi người tự nhiên hòa đồng hơn với Đông Tiểu Tiểu.
Thẩm Thất cũng chủ động mở lời hỏi: “vì sao em lại sợ chị như vậy.”
Đông Tiểu Tiểu rụt rè nói: ‘vì bạn học em nói, chị là người không thể đắc tội nhất trong cả hội này. Đắc tội với chị, sẽ chết rất thê thảm đấy! Trước đây có người đắc tội với chị, thể thảm đến nỗi xác cũng không còn.”
Thẩm Thất lặng lẽ quay sang nhìn ông xã, những chuyện này chả phải anh làm hết sao?
Hạ Nhật Ninh vẻ mặt vô tội giả vờ hồ đồ, anh nói: ‘ừ, sợ chị này là đúng rồi. Đúng thật là không được gây sự với chị đâu! Vì vậy, đừng có chọc tức chị.”
Mặt Thẩm Thất tối sầm xuống.
Có ông xã nào đen tối đến vậy không?
Lưu Nghĩa cũng ho nhẹ một tiếng nói: “ăn cơm ăn cơm đi.”
Văn Nhất Phi cũng hùa theo vợ: “ăn cơm ăn cơm, mọi người ăn cơm nào.”
Phạm Ly cứ thế cúi đầu ăn, tuy anh đã hiểu sự tính toán và ý định của anh trai, nhưng đây vẫn không thể trở thành lý do anh nói chuyện với anh trai.
Phạm Thành luôn rất dịu dàng chăm sóc Đông Tiểu Tiểu, Đông Tiểu Tiểu xúc động gần như muốn khóc lên.
Mẹ ơi, tiểu Hoàng tử sáng giá nhất đêm nay, không ngờ lại thích mỗi mình, mình sắp được bay lên cành cao hóa phượng hoàng rồi!
Nghe nói tiệc sinh nhật hôm nay, là để chọn vợ cho hai vị tiểu Hoàng tử.
Chẳng lẽ mình sẽ giống như những gì được viết trong chuyện cổ tích, được tiểu Hoàng tử thích ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau đó sẽ được đi trên con đường rộng sáng chói.
Thiếu phu nhân của công ty giải trí Phạm thị!
Trời ơi, chỉ nghĩ thôi, đã sung sướng quá rồi!
Những người ngồi ở đó, thấy hai mắt Đông Tiểu Tiểu sáng lên, sao lại không biết trong lòng cô đang nghĩ gì chứ?
Ánh mắt Thẩm Thất thoáng qua chút không đành lòng.
Lừa dối con gái nhà người ta như vậy tốt lắm sao?
Nếu giữa họ thật sự có tình cảm với nhau, vậy thì còn dễ nói.
Cho dù là con gái gia đình bình thường, mọi người cũng sẽ giúp đỡ để họ đến với nhau.
Nhưng, cô chỉ sợ, đây là tình đơn phương.
Trên sân khấu màn biểu diễn vẫn đang tiếp tục, Thẩm Thất chuẩn bị đi vệ sinh.
Đông Tiểu Tiểu vốn cũng định đi vệ sinh, nhưng khi nhìn thấy Thẩm Thất đứng dậy, cô lại không dám đi nữa.
Lưu Nghĩa vốn rất thẳng tính, khi thấy ánh mắt nhấp nháy của Đông Tiểu Tiểu, cô liền nói: ‘em muốn đi thì cứ đi đi, không cần sợ chị ấy đâu. Bạn học em chắc không biết nội tình, nên mới nói luyên thuyên với em. Người em phải cẩn thận là Hạ Nhật Ninh, anh ta mới là ăn thịt người không nuốt xương đấy. Những người khác, ăn thịt người đều nhổ xương!”
Thẩm Thất cười ồ lên một tiếng, đây là ví dụ kiểu gì vậy.
Sau khi nghe Lưu Nghĩa nói vậy, Đông Tiểu Tiểu cũng thấy ngại nên không tiếp tục ngồi nữa, đành từ từ đứng dậy, vội vàng theo Thẩm Thất đến phòng vệ sinh.
Thẩm Thất rửa tay xong, dậm lại chút phấn trang điểm, cô cứ thế nhìn Đông Tiểu Tiểu đang luống cuống đứng bên kia, liền hỏi: “em rất thích Phạm Thành đúng không?”
Đông Tiểu Tiểu có vẻ vẫn rất sợ Thẩm Thất, nên trốn tránh ánh mắt của cô.
Những người đi vệ sinh thấy Thẩm Thất ở đó, đều cười rất lịch sự, rồi quay người rời đi.
Có lẽ họ tưởng Thẩm Thất đang dạy bảo cô gái nhỏ này.
Đầu Thẩm Thất toàn những sợi màu đen.
Danh dự của tôi ơi.
Đông Tiểu Tiểu cảm nhận được trong phòng vệ sinh chỉ còn lại hai người họ, vì vậy càng căng thẳng hơn, hai tay cô không ngừng xoa vào nhau, giọng cô nhỏ như tiếng con muỗi: “vâng.”
“Nếu, chị nói là nếu, một ngày nào đó, em phát hiện thật ra Phạm Thành không hề thích em. Em sẽ làm như thế nào?” Thẩm Thất không kìm nổi muốn tiêm phòng trước cho cô.
Cho dù cô bé có sợ mình như sợ cọp, Thẩm Thất cũng không đành nhìn cô gái bé nhỏ này, rơi vào bầy mỹ nam của Phạm Thành.
Phạm Thành Phạm Ly có danh hiệu tiểu Hoàng tử trong showbit đó, dung nhan đó, tất nhiên là rất xuất sắc rồi, tuy không thể so sánh được với đẳng cấp của Hạ Nhật Ninh và Thẩm Lục.
Nhưng nếu vứt vào đám đông khác, chắc chắn là xuất sắc nhất như con cò đứng giữa đàn gà đó biết không?
Vì vậy, cho dù là trong showbit hay ngoài showbit, luôn có không ít người, nhòm ngó hai vị tiểu Hoàng tử này.
Tiếc rằng địa vị của tiểu Hoàng tử quá cao, không với tới được!
Vấn đề của Thẩm Thất, khiến Đông Tiểu Tiểu đơ người ngay lập tức.
Bọng mắt nhỏ của Đông Tiểu Tiểu đỏ lên, cô cúi đầu nói: “chị đang cảnh cáo em rời xa anh Phạm Thành đúng không?
Thẩm Thất lập tức sờ lên trán, hình ảnh của cô đã tồi tệ đến mức độ này rồi sao? Cô đã nhảy vào hàng các bà mẹ chồng độc ác rồi sao? Vì sao Đông Tiểu Tiểu lại nói ra những lời nói ấm ức như vậy?
Cô chỉ có lòng tốt muốn nhắc nhở nhắc nhở cô gái này thôi mà!
Cô hoàn toàn không có ý muốn chia rẽ họ đâu!
“Không không không em hiểu lầm rồi, nếu em thật sự muốn lấy Phạm Thành, chị sẽ không phản đối đâu.” Thẩm Thất tiếp tục giải thích: “chị chỉ muốn hỏi em xem, có phải thật lòng thích anh ấy không thôi. Nếu một ngày nào đó Phạm Thành thay lòng đổi dạ, em có thể chịu đựng được không.”
Đông Tiểu Tiểu nhìn Thẩm Thất với vẻ mặt rất khó xử, vấn đề này cô không trả lời được.
“Thôi vậy, chị cũng không có ý gì khác đâu. Chị chỉ muốn nhắc nhở em, tình yêu là có rủi do, liệu em có đủ khả năng để chịu đựng rủi do đó không.” Thẩm Thất thở dài một tiếng, cô cảm thấy mình hơi thừa, vì vậy lại nói tiếp: ‘thôi vậy, chuyện của hai người, chị không hỏi nữa. Với lại, em thật sự không cần sợ chị đến vậy. Chị không đáng sợ như ngoài kia vẫn đồn đâu.”
Nói xong, Thẩm Thất thấy vẻ mặt Đông Tiểu Tiểu vẫn rất sợ hãi, cô thở dài một tiếng trong lòng, quay người rời đi luôn.
Được rồi, giờ trong nhận biết của mọi người, cô đã là sự tồn tại đến mực không ai dám xúc phạm đến rồi.
Cho dù, đến cô cũng không thể biết được, từ lúc nào lại trở thành như vậy.
Nhưng dù sao, cũng được coi là một chuyện tốt.
Cuối cùng cũng không còn những ong bướm linh tinh tự nhiên vô cớ ghen tức nữa.
Khi Thẩm Thất quay về bàn tiệc, vừa đúng lúc đến tiết mục quan trọng nhất, đó chính là cắt bánh sinh nhật.
Phạm Ly thấy Thẩm Thất quay về, anh vui mừng kéo Thẩm Thất lên trên cắt bánh sinh nhật cùng.
Đây chính là người con gái duy nhất tại hội trường có tư cách đứng cạnh bà Cung Trân cắt bánh sinh nhật.
Thẩm Thất và bà Cung Trân đứng ở một bên, cùng Phạm Thành Phạm Ly lấy tay cầm chắc cái dao, cắt miếng bánh đầu tiên xuống.