Hạ Nhật Kỳ gật đầu nói: “Em cũng đừng quá căng thẳng, ai cũng có lần sai sót trong công việc. Chỉ cần có thể tìm thấy là không sao đâu.”
Lận Hinh đột nhiên vươn tay bắt lấy cánh tay của Hạ Nhật Kỳ căng thẳng hỏi: “Nhật Kỳ, nếu không tìm được những thứ này thì phải làm thế nào?”
“Không tìm được? Sao lại có thế? Đồ trong nhà của Hạ gia chỉ cần là thứ quý giá đều sẽ có một mã ngầm, không có sự cho phép của bà nội và Thẩm Thất sẽ không ra khỏi cổng nhà Hạ gia được đâu.” Hạ Nhất Kỳ cười nói: “Được rồi, đừng căng thẳng nữa. Kẻ trộm đó đó sớm muộn gì cũng xuất hiện thôi.”
Sắc mặt của Lận Hinh càng xanh hơn: “Cái gì? Không ra được khỏi cổng nhà này?”
Hạ Nhật Kỳ lập tức nhìn cô với vẻ kỳ lạ: “Đúng vậy, sao sắc mặt của em lại càng ngày càng khó coi thế? Em thật sự không bị ốm sao?”
Lận Hinh nhanh chóng lắc đầu: “Không có, em không sao thật mà! Em chỉ hơi tò mò thôi, không sao đâu, mau đi ngủ đi, thời gian không còn sớm nữa.”
Hạ Nhật Kỳ tưởng rằng Lận Hinh vẫn đang lo lắng cho vị trí của mình, không nhịn được nói: “Anh đã nói với Nhật Ninh rồi, tuy em sẽ bị phải chịu hình phạt nhất định vì sai sót trong công việc nhưng Nhật Ninh nói nó vẫn có thể điều em đến vị trí khác.”
Sắc mặt Lận Hinh đen như đít nồi.
Có lẽ Hạ Nhật Kỳ thật sự hơi mệt rồi nên không nhìn thấy sắc mặt của Lận Hinh, anh nói: “Ngủ đi.”
Lận Hinh không trả lời, sau khi lặng lẽ nhìn Hạ Nhật Kỳ rời đi liền trở về trong phòng của mình.
Sau nửa đêm thường là lúc người ta ngủ say nhất.
Lúc này chính là lúc phòng ngự lỏng lẻo nhất.
Lận Hinh căng thẳng một ngày, cuối cùng cũng nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Có một bóng đen đột nhiên xuất hiện trên trần phòng của Lận Hinh.
Người này tránh được camera giám sát một cách hoàn hảo, lặng lẽ đột nhập vào trong phòng của Lận Hinh.
Hắn nhẹ nhàng đến mức không phát ra một chút âm thanh nào, khéo léo lấy đi laptop của Lận Hinh sau đó linh hoạt quay người nhảy ra bên ngoài.
Mở máy tính ra, những mật mã đó hoàn toàn không làm khó được hắn, hắn cắm một cổng USB vào laptop liền nhẹ nhàng phá được tất cả mật mã.
Thông qua laptop này hắn đã suôn sẻ mò được vài trang web có dấu vết hoạt động nhiều nhất của Lận Hinh. Hắn rất nhanh đã tra được dấu vết của Lận Hinh, đi theo những dấu vết này tìm hiểu nguồn gốc chưa đầy một lúc sau đó mò được rất nhiều tin tức.
Gần đây Lận Hinh đã tìm hiểu về buổi đấu giá lớn trong và ngoài nước.
Gần đây Lận Hinh có khoe khoang trong nhóm bạn học hơn nữa tự xưng mình là con dâu chuẩn của gia đình giàu có.
Lận Hinh từng để lại bình luận công kích trên diễn đàn nào đó chỉ vì tài năng và ngoại hình của đối phương hơn cô.
Lận Hinh từng tuyên bố trong nhóm bạn học sẽ hỗ trợ toàn bộ chi phí của buổi gặp năm mới của họ, địa điểm gặp mặt là Dubai.
Mọi tung tích của Lận Hinh đều bị đào ra.
Sau khi dùng xong máy tính, người áo đen để máy tính vào chỗ cũ và lặng lẽ rời đi.
Vào lúc ba giờ sáng Trình Thiên Cát gửi email cho Thẩm Thất.
Thẩm Thất nghe thấy máy tính kêu liền lập tức tỉnh dậy.
Cô mở email, là email Trình Thiên Cát gửi đến.
Email rất dài.
Phần đầu tiên là tài liệu về cuộc đời của Lận Hinh.
Lận Hinh sinh ra trọng một gia đình rất bình thưởng, nhưng cũng không coi là nghèo khó mà là gia đình trung lưu khá sung túc.
Vì vậy từ nhỏ đến lớn Lận Hinh đều thuận buồm xuôi gió lớn lên.
Bởi vì ngoại hình xinh đẹp nên bên cạnh cô luôn có không ít con trai theo đuổi.
Cũng vì như vậy Lận Hinh cũng hình thành tính cách kiêu ngạo, cô luôn cảm thấy chỉ có hoàng tử mới hợp với cô.
Vào bốn năm trước Hạ Nhật Kỳ vô tình quen biết Lận Hinh và yêu cô từ cái nhìn đầu tiên.
Vì tình cảm này Hạ Nhật Kỳ thật sự đã từ bỏ giá đỡ là cậu cả của Hạ gia, anh cực kỳ chiều chuộng Lận Hinh, cô muốn cái gì là được cái đó.
Lận Hinh ban đầu không chấp nhận Hạ Nhật Kỳ, lý do là vì Hạ Nhật Kỳ không đủ đẹp trai hoặc là vẫn chưa đạt đến yêu cầu tiêu chuẩn của Lận Hinh với bạn trai.
Tóm lại ban đầu Lận Hinh giữ tư thái như gần như xa với Hạ Nhật Kỳ để Hạ Nhật Kỳ làm không ít việc vì cô.
Sau khi Lận Hinh khổ sở yêu dj ở quán bar nhưng không có kết quả, cuối cùng cô cũng chấp nhật lời tỏ tình của Hạ Nhật Kỳ và chính thức yêu anh.
Còn Hạ Nhật Kỳ vào lúc đó vẫn chưa từng tiết lộ về thân phận và tài sản của mình, luôn mang dáng vẻ lôi thôi lếch thếch.
Vì vậy Lận Hình đã từng có quan hệ ái muội với một một người đàn ông con cháu nhà giàu, vì bị Hạ Nhật Kỳ phát hiện, Lận Hinh chủ động cắt đứt quan hệ với người đàn ông đó.
Cuối cùng Hạ Nhật Kỳ cũng thừa nhận thân phận con trưởng của Hạ gia với Lận Hinh.
Ban đầu Lận Hinh không hề biết con trưởng Hạ gia có nghĩa là gì vì vậy cô vẫn giữ thái độ bình thường như nước nhưng cũng coi như mối quan hệ người yêu trung thành.
Mãi cho đến mùa đông năm ngoái vào đêm trước đại thọ của Hạ lão phu nhân Hạ Nhật Kỳ chủ động đưa ra đề nghị dẫn Lận Hinh về nhà.
Ban đầu Lận Hinh từ chối.
Nhưng khi nghe thấy Hạ Nhật Kỳ nói Hạ gia anh đang ở chính là Hạ gia ở tỉnh Nghệ An, Lận Hinh liền vui mừng đồng ý.
Sau khi Lận Hinh về Hạ gia với Hạ Nhật Kỳ cô mới biết cậu cả Hạ gia có nghĩa là gì.
Lận Hinh từ khi còn rất nhỏ đã có xu hướng ham tiền chỉ là hoàn cảnh gia đình cũng được nên cũng không bộc lộ quá rõ ràng.
Lại thêm Lận Hinh tính tình kiểu ngạo, hơn nữa bên cạnh cô chưa từng xuất hiện đại gia thực sự nên thói ham tiềm của Lận Hinh được che giấu rất tốt, dẫn đến việc Hạ Nhật Kỳ không phát hiện ra.
Những tài liệu này đều là sự tích trước đây của Lận Hinh.
Tuy chỉ có vài tiếng đồng hồ nhưng Trình Thiên Cát thu thập cũng rất đầy đủ.
Không thể không nói, internet thật sự quá lớn mạnh.
Tiếp theo chính là bằng chứng Trình Thiên Cát tìm thấy trong laptop của Lận Hinh.
Trang web Lận Hinh từng truy cập, câu hỏi đã được tư vấn, tuy cô đã xóa hết rồi nhưng dưới sự nỗ lực của Trình Thiên Cát vẫn có thể khôi phục lại được.
Sau khi nhìn thấy những vấn đề Lận Hinh tìm kiếm kỹ lưỡng ví dụ như là giá trị của ngọc phật Hòa Điền, giá trị sưu tập của men lưu ly, giá trị đấu giá của tranh chữ... Thẩm Thất thấy vấn đề dường như đã trở nên nghiêm trọng.
Lẽ nào những thứ này thật sự bị Lận Hinh trộm đi?
Nhưng tại sao lại thế?
Những thứ này khi Lận Hinh kết hôn, Hạ gia sẽ tặng chị ta rất nhiều.
Đến lúc đó muốn có bao nhiêu liền có bấy nhiêu tại sao lại còn ăn trộm?
Sau đó trộm đồ rồi còn cố ý đổ tội cho Hòa Tiếu Tiếu?
Tại sao chị ta có thể làm ra việc như vậy?
Quá đáng quá rồi.
Sau khi xem xong email Trình Thiên Cát gửi đến Thẩm Thất không nhịn được đập tay xuống bàn.
Hạ Nhật Ninh lập tức tỉnh dậy: “Tiểu Thất? Em làm sao thế?”
Thẩm Thất thật sự không nhịn được nữa, cô nhảy lên giường, nghiêm túc nói với Hạ Nhật Ninh: “Nhật Ninh, nếu người lấy trộm là Lận Hinh thì chúng ta thật sự có thể xử lý công bằng không?”
Hạ Nhật Ninh cũng đã tỉnh táo mấy phần: “Cái gì? Em có chắc là Lận Hinh làm không?”
Thẩm Thất đưa email Trình Thiên Cát gửi cho Hạ Nhật Ninh xem.