Mục lục
Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chuyện có thể khiến em chạy tới đây tìm anh, chính là chuyện khiến em đau đầu hoặc không giải quyết được. Nói đi, có chuyện gì?” Thẩm Tam quả nhiên là người thông minh, vừa nhìn là biết được mấu chốt: “Bây giờ anh cả đang bận chăm sóc chị dâu, anh hai còn ở trong quân doanh, em có thể tới tìm anh, anh ba rất vui!”

Thẩm Thất hơi lúng túng mỉm cười, nói: “Chuyện này có chút liên quan tới anh.”

Thẩm Tam gật đầu.

“Có người nhìn trúng anh rồi.” Thẩm Thất nghiêm túc nói.

Thẩm Tam đang chỉnh lại quần áo bỗng dừng lại, sau đó cúi đầu nhìn Thẩm Thất, nghiêm túc nói: “Người này thật có mắt nhìn!”

“Hì hì!” Thẩm Thất không nhịn được, chợt mỉm cười: “Anh ba, đừng đùa nữa!”

Thẩm Lục cũng cười haha nói: “Anh thật sự cảm thấy, có thể nhìn trúng anh khẳng định là rất có mắt nhìn!”

“Vậy cũng cần một người bình thường nhìn trúng mới được à? Người nhìn trúng anh, không ai khác, chính là em gái của chị dâu!” Thẩm Thất phiền não nói.

“Vậy thì thôi, anh không ăn cỏ ven đường.” Thẩm Tam lập tức trả lời: “Đúng rồi, cô ấy bao nhiêu tuổi?”

“Năm nay hai mươi tuổi.” Thẩm Thất cố nín cười nói.

Thẩm Tam lắc đầu: “Vậy thì càng không được rồi! Anh lớn hơn cô ấy mười lăm tuổi đấy! Khác biệt quá lớn.”

Thẩm Thất khúc khích cười, nói: “Em cũng nghĩ như vậy. Lúc đầu em xung phong đảm nhiệm muốn thay anh từ chối, kết quả phát hiện, cấp bậc em hình như không đủ, cho nên, suy đi nghĩ lại, vẫn là đẩy cái nồi này cho anh vậy!”

Thẩm Tam chỉnh xong quần áo, nói: “Bây giờ cô ấy đang ở nhà chúng ta?”

Thẩm Thất gật đầu: “Đúng vậy, lúc nãy vẫn còn đang lục tung trong phòng chị dâu đấy.”

“Lục tung?” Thẩm Tam trợn mắt, bỗng hiểu ra, đây là cô gái như thế nào.

Cô gái này, thiếu giáo dục à!

“Được rồi, anh biết rồi.” Thẩm Tam nói với Thẩm Thất: “Em giúp anh hẹn cô ấy gặp mặt đi! Chuyện này để anh xử lý là được rồi.”

Thẩm Thất tò mò hỏi: “Anh ba, anh định xử lý như thế nào vậy? Anh định làm gi để có thể khiến cô ấy hết hy vọng?”

“Chuyện này quá đơn giản!” Thẩm Tam bất đắc dĩ nói: “Kiểu con gái này, bình thường mà nói, chính là hư vinh giả dối, hơn nữa còn tham ăn biếng làm, thích chiếm lợi nhỏ.”

Thẩm Thất gật đầu, nói: “Đúng vậy đúng vậy, lúc nãy cô ấy đều nhìn vào đồ trang sức của em, muốn tranh với em đấy!”

“Cho nên, đối phó với những phụ nữ thế này, quả thực rất dễ dàng. Được rồi, anh đi thăm bà trước đã, em cứ hẹn địa điểm, anh thăm bà xong, rồi đi họp, họp xong sẽ đi gặp mặt cô ta.” Thẩm Tam giơ tay lên nhìn đồng hồ, nói: “Cứ hẹn tám giờ tối nay nhé.”

“Rõ!” Thẩm Thất phất ống tay áo, đóng vai tiểu thái giám hành lễ nói: “Nô tài tuân chỉ!”

“Hahahaha!” Thẩm Tam cười lớn rồi quay người rời khỏi phòng.

Thẩm Thất cũng cảm thấy rất thú vị, sau đó liền đi tìm Tần Lý.

Tần Lý đang chơi trò chơi trong phòng của mình, sau đó Thẩm Thất nhìn thấy cô ta đang chat với một nam game thủ, còn gọi chồng rất thân mật.

Nhìn thấy Thẩm Thất đi tới, Tần Lý lập tức out ra, nói: “Chị Thẩm Thất, chị tới rồi à?”

“Ừm, vừa rồi gõ cửa, hình như em không nghe thấy.” Thẩm Thất nói: “Chị vừa liên hệ với anh ba!”

Tần Lý vừa nghe Thẩm Thất nói thế, mắt bỗng sáng lên: “Sao rồi? Anh ấy đồng ý gặp em rồi à?”

Thẩm Thất mỉm cười gật đầu, nói: “Dạo này anh ba rất bận, nhưng mà nghe nói em là em gái của chị dâu, vẫn đồng ý gặp em đó. Nhưng phải tới tám giờ tối, em thấy thế nào?”

“Được ạ! Gặp ở đâu? Ở nhà? Hay bên ngoài? Hay là trực tiếp tới khách sạn?” Tần Lý sáng mắt hỏi.

“Chuyện này...” Thẩm Thất cảm thấy câu hỏi này rất ngại ngùng, chỉ có thể kiên trì mà nói: “Ăn cơm trước, chị vừa đặt một nhà hàng cho bọn em, đến giờ em tới thẳng đó là được, tiền ăn tính vào tài khoản của chị rồi.”

“Em biết, vẫn là chị Thẩm Thất tốt nhất!” Tần Lý nghe nói nhà hàng đã đặt cả rồi, mặt mày càng thêm hớn hở, trực tiếp chạy tới mở hộp trang điểm, bắt đầu trang điểm.”

“Vậy, không có việc gì nữa thì chị đi trước đây.” Thẩm Thất nhìn lịch sử nói chuyện trên máy tính, quả thực bực mình khó chịu mà!

“Được được được, em không tiễn chị nhé!” Tần Ly mặt mày hớn hở nói nhưng vẫn không hề nhích mông, căn bản không định đứng lên tiễn Thẩm Thất.

Thẩm Thất chạy nhanh ra ngoài, chạy tới nói chuyện với Tần Trăn. Hai người có chút tò mò, Thẩm Tam sẽ xử lý chuyện này như thế nào.

Đến tám giờ tối, Tần Lý tới đúng hẹn.

Vừa vào cửa, Tần Lý bỗng sững sốt.

Trong phòng thật nhiều người!

Đám người đó hình như cũng ngơ ngác, sau khi nhìn thấy Tần Lý, trực tiếp hỏi: “Có phải cô tới nhầm chỗ rồi không?”

Tần Lý lấy điện thoại ra, nhiều lần xác nhận số phòng, nói: “Không nhầm! Tôi đặt phòng này mà?”

Đám người kia nói: “Chẳng lẽ lão tam lại hẹn với một người đẹp? Vậy cô vào đây đi!”

Lúc này Tần Lý mới bất an lo sợ bước vào, sau khi vào phòng, rẽ qua một bình phong, bấy giờ Tần Lý bỗng sáng tỏ!

Căn phòng này nhìn từ bên ngoài thực không bắt mắt.

Nhưng mà bên trong bình phong, thật sự xa hoa lộng lẫy.

Quan trọng nhất là, mấy người ngồi trước bàn ăn, ai nấy đều là ngọc thụ lâm phong, khí chất phi phàm!

Mép bàn chất đống những chiếc chìa khóa xe, toàn bộ đều là xe nhà giàu có.

Ánh mắt Tần Lý phát sáng cả lên!

Lẽ nào trong lúc vô ý đã bước vào thế giới thượng lưu rồi ư?

Lần đầu tiên cô gặp Thẩm Tam, thì đã có được sự công nhận rồi ư?

Cô chỉ biết, nhất định là cô có mệnh phú quý!

Tần Lý ngồi cạnh một soái ca, soái ca đó hình như đã uống mấy ly rượu, cứ nhìn Tần Lý mãi.

Tần Lý bị nhìn đến mức xấu hổ luôn rồi.

Soái ca kia trực tiếp hỏi: “Cô bé, xinh đẹp như vậy, nhất định là có nhiều người theo đuổi nhỉ?”

Tần Lý lập tức trả lời: “Không có không có ạ!”

Lúc này, những người bên cạnh đều đùa giỡn: “Triệu đại thiếu gia, không phải anh vừa độc thân sao? Cô bé này rất hợp với anh! Anh dứt khoát chưa? Anh đường đường là công tử nhà bí thư tỉnh ủy X, đúng là phù hợp với cô gái đáng yêu thế này đấy!”

Công tử bí thư tỉnh ủy X!

Đôi mắt Tần Lý trợn tròn!

Quan chức bí thư tỉnh ủy, đúng là lớn hơn Thẩm Tam nhiều rồi!

Tâm tư nhỏ của Tần Lý lập tức lung lay.

Triệu đại thiếu gia này hình như còn đẹp trai hơn nhỉ?

Hơn nữa nhìn cách ăn mặc của anh ta chắc là có công ty lớn!

Tuy Thẩm Tam là một quan chức nhưng anh ta cũng chỉ có mức lương cố định mà thôi.

Luận về béo bở, vẫn là buôn bán thoải mái hơn nha!

Huống hồ ba anh ta là bí thư tỉnh ủy, sau này mình làm việc gì, ai dám không nể mặt cơ chứ?

Bí thư tỉnh ủy, chính là quan lớn mà! Trong quá khứ, đó đều là tướng soái thống lĩnh một phương!

Quả cân nhỏ của Tần Ly dần dần chuyển qua Triệu đại công tử này, cô ta lập tức yểu điệu nói: “Thật trùng hợp, em cũng đang độc thân!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK