“Đúng vậy, đời người quả thật ngắn ngủi, cho nên mới phải để bản thân không hối hận.” Thẩm Duệ chăm chú nhìn Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, cậu thật sự định giao bản thân ra như vậy sao?”
“Nếu không thì sao?” Ánh mắt Vu Tiểu Uyển chuyển động, cô nói: “Tớ còn có thể thế nào? Đây là sứ mệnh của tớ không phải sao? Vương thất bọn tớ từ khi bắt đầu cho đến bây giờ thì số phận của công chúa đã được định sẵn. Những gia tộc này rắc rồi phức tạp, máu của bọn tớ từ lâu đã hòa vào nhau, không thể làm được gì. Chỉ có thể dựa vào hôn nhân chính trị để duy trì củng cố tầng quan hệ này.”
“Tớ biết cậu muốn nói gì, nhưng mà Thẩm Duệ, cậu đừng làm ra phản kháng vô ích được không? Tớ biết cậu muốn tốt cho tớ, cậu muốn tớ tự do lựa chọn tương lai. Nhưng đời người thật sự rất nhiều bất lực, hơn nữa những bất lực này từ khi sinh ra được định sẵn rồi.” Vu Tiểu Uyển làm sao không biết tâm tư của Thẩm Duệ, cô không phải con ngốc.
“Không thử làm sao biết là không được?” Thẩm Duệ không định tha cho Vu Tiểu Uyển như vậy: “Có lẽ tất cả còn có cơ hội chuyển mình thì sao?”
“Có thể có cơ hội chuyển mình gì chứ?” Vu Tiểu Uyển bất lực cười tự giễu: “Cậu cũng nhìn thấy rồi, bà tớ, mẹ tớ, bố tớ, các chị em của tớ, các anh em của tớ đều đã được định sẵn rồi. Bọn tớ không ai có thể thoát khỏi số phận này cả!”
“Nếu tớ nói tớ có thể, cậu có bằng lòng tin tớ một lần không?” Thẩm Duệ chăm chú nhìn Vu Tiểu Uyển: “Tin tớ một lần thôi!”
Vu Tiểu Uyển đột nhiên không nói nữa mà cứ thế nhìn hoa trong vườn đang đung đưa trong gió.
Thẩm Duệ chỉ nhẹ nhàng bổ sung một câu: “Tớ sẽ chứng minh cho cậu xem”.
Vu Tiểu Uyển quay đầu nhìn Thẩm Duệ, cô vẫn không nói gì.
Hai người chưa đợi bao lâu thì lão vương phi liền tỉnh lại.
Hai người vẫn quay về tiếp tục ngắm hoa nói chuyện với lão vương phi.
Giai đoạn sau lão vương phi cuối cùng cũng cười một chút, bà cũng nói thêm vài câu với Thẩm Duệ.
Đến trưa Vu Tiểu Uyển và Thẩm Duệ mới đứng lên ra về.
Trên đường về nhà, ban đầu Thẩm Duệ và Vu Tiểu Uyển không nói gì, cho đến khi Thẩm Hà gọi điện đến trong xe mới có tiếng động.
“Anh, anh và Tiểu Uyển làm xong việc chưa? Làm xong rồi thì mau qua đây! Bọn em đang nướng thịt này! Hai người mau đến đi! Ăn thịt nướng ở đây quả thực là đã quá đi!” Giọng nói vui vẻ của Thẩm Hà truyền từ trong điện thoại đến: “Đến mau lên đi, hai người đến là có thể ăn luôn đấy! Rất nhiều người xung quanh đang đi dã ngoại, cực kì nhộn nhịp! Chẳng trách anh Joel nói em nhất định sẽ thích nơi này! Quả nhiên là thích thật!”
Thẩm Duệ mỉm cười trả lời: “Được, bọn anh sẽ qua đó ngay.”
Sau khi cúp máy, Thẩm Duệ nói với Tiểu Uyển: “Được, việc ở đây tạm thời đừng nghĩ quá nhiều. Tiểu Uyển, cậu và Eddie sẽ không đính hôn suôn sẻ được đâu. Đây là lời bảo đảm của tớ với cậu.”
Ánh mắt Vu Tiểu Uyển xao động, cô cứ lặng lẽ nhìn Thẩm Duệ như vậy.
“Hôm qua tớ đã nói chuyện với bố cậu rồi, ông ấy nói bây giới mới chỉ định cho cậu kết hôn với Eddie nhưng vẫn chưa có quyết định cuối cùng. Cũng tức là tớ vẫn còn đủ thời gian để đối phó. Cậu đừng lo lắng, tớ sẽ không làm cậu khó xử đâu.” Thẩm Duệ bổ sung: “Nhiệm vụ cấp bách bây giờ là ăn một bữa no nê. Buổi sáng cậu dậy sớm như vậy chắc là đói rồi phải không? Tiểu Hà và hoàng tử Joel, ừm, còn cả Eddie đang nướng thịt ở trên núi. Tiểu Hà nói chỗ đó quả thật là một con phố dã ngoại, có rất nhiều người đều đang ăn dã ngoại ở đó. Tuy cậu là công chúa của nước E nhưng từ nhỏ cậu đã lớn lên ở đất nước của tớ, tớ nghĩ cậu cũng chưa được trải nghiệm phải không?” “Chưa.” Vu Tiểu Uyển lắc đầu cười.
“Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ đi trải nghiệm điều đó.” Thẩm Duệ cười nói.
“Được.” Lần này Vu Tiểu Uyển không phản đối, cô bảo tài xế đưa họ đến nơi Thẩm Hà đang ở.
Trên đường đi Thẩm Duệ không còn muốn thuyết phục Vu Tiểu Uyển nữa mà nói về phong cảnh, con người ở nơi này.
Khi đổi chủ đề bầu khí trong xe quả nhiên đã nhẹ nhàng hơn nhiều.
Chỉ mất một lúc Thẩm Duệ và Vu Tiểu Uyển đã lên đến đỉnh núi, từ xa đã nhìn bọn họ.
Mà muốn không nhìn thấy cũng không được.
Xe dã ngoại của Eddie rất chói mắt!
Bao nhiêu người đến dã ngoại, chỉ có anh là khoa trương nhất!
Đây không phải dã ngoại nữa mà là du lịch dài ngày!
Thẩm Duệ và Vu Tiểu Uyển vừa xuống xe, mắt những người xung quanh lại sáng lên lần nữa!
Gì thế này, buổi dã ngoại hôm nay đúng là được lợi rồi, có nhiều nam thanh nữ tú quá!
Con mắt của mấy chàng trai ở đó cũng dán lên người Thẩm Hà và Vu Tiểu Uyển làm cho bạn gái họ đạp bát đĩa ngay tại chỗ rồi quay người đi luôn. Sau đó đám con trai này nhanh chóng đuổi theo, vừa kiểm điểm vừa xin lỗi.
Thẩm Hà kéo Vu Tiểu Uyển ngồi ở bên cạnh cô rồi lấy thịt vừa nướng xong cho Vu Tiểu Uyển: “Nào, tớ vừa nướng xong, ngon nhất đấy!”
Vu Tiểu Uyển cũng không khách sáo với Thẩm Hà, cô vừa ăn vừa gật đầu: “Ừ, ngon lắm.”
Thẩm Hà được khen người lập tức cười lên.
Hoàng tử Joel và Thẩm Duệ trao đổi ánh mắt, Thẩm Duệ cười khổ nhún vai không nói gì.
Eddie cẩn thận cầm một đĩa hoa quả từ trong phòng đi ra rồi đi đến trước mặt Thẩm Hà, ngại ngùng đưa cho cô: “Cho em này, đây là hoa quả anh mang đến, ngon lắm đấy.”
Thẩm Hà cũng không khách sáo với anh, cô nhận lấy rồi chia cho người khác: “Nào nào, nếm thử hoa quả của Eddie mang đến đi, đồ ăn phải chia sẻ mới thú vị.”
Eddie nhìn thấy Thẩm Hà không từ chối liền vui vẻ ngồi xuống.
Anh vừa ngồi xuống thì Thẩm Duệ đã vỗ vai anh nói: “Eddie, tôi muốn nói với cậu.”
Eddie căn bản không muốn đứng lên nhưng Thẩm Duệ gọi anh không thể không đi.
Eddie ngoan ngoãn đi nói chuyện với Thẩm Duệ.
Hai tay Thẩm Duệ đút vào túi quần sau đó dựa người và cây, khí thế của cả người đều trở nên bí ẩn làm cho Eddie bỗng thấy bất an.
“Cậu thích Tiểu Hà?” Thẩm Duệ như cười như không nhìn Eddie nói: “Nhưng theo tôi được biết, cậu là chồng chưa cưới của Vu Tiểu Uyển?”
Eddie lập tức trở nên căng thẳng, anh lắp bắp nói: “Tôi... Tôi thật lòng thích Thẩm Hà... Tôi thật sự thích cô ấy!”
“Nhưng mà Thẩm Hà nhà chúng tôi cũng là công chúa, cậu thấy chúng tôi sẽ chấp nhận một người đàn ông đã đính hôn sao?”
Nhóc con, tôi không tin không trị được cậu!
Cứ đính hôn với Tiểu Uyển thử xem bản thiếu gia sẽ cho cậu nghi ngờ cuộc đời ngay lập tức!
Em gái yêu dấu, anh trai vì hạnh phúc của mình nên mới tạm thời lôi em ra làm bia đỡ đạn!
Sau này anh sẽ bồi thường cho em sau!
Dù sao em cũng không thích Eddie này, vậy hãy thay anh đối phó với cậu ta đi!