Thời gian là vào cuối năm, được rồi, chuyện gì tốt đều để đến cuối năm rồi,
Bây giờ là tháng tám âm lịch, còn bốn tháng nữa, vừa đủ để chuẩn bị.
Biết được tin tức tốt này, Thẩm Thất vội chạy tới ôm lấy anh mình.
“Anh, chúc mừng hai người!” Thẩm Thất ôm Thẩm Lục xong lại ôm lấy Sùng Minh: “Hoan nghênh gia nhập vào đại gia đình nhà bọn em.”
Sùng Minh cũng ôm Thẩm Thất: “Cảm ơn!”
Thẩm Duệ và Thẩm Hà cũng chạy tới ôm Sùng Minh với Thẩm Thất
Thẩm Hà nói vui vẻ: “Rốt cuộc cũng được gọi mợ một cách danh chính ngôn thuận rồi!”
Mọi người đều bật cười
Buổi tối, lúc ăn cơm. Đây là lần đầu tiên Sùng Minh chính thức gia nhập vào đại gia đình Thẩm gia, giống với Mạc Thu hắn ngồi bên cạnh Thẩm lão phu nhân, cho thấy sự tôn trọng và sự thừa nhận của mọi người.
Mặc dù Sùng Minh không quen với kiểu trường hợp này cho lắm, nhưng năng lực thích ứng với hoàn cảnh của hắn vẫn rất mạnh.
Hắn chỉ cứng nhắc một lát, sau đó nhanh chóng dung hợp với mọi người.
Ăn xong cơm tối, mợ tư đột nhiên gọi riêng Thẩm Thất ra.
Thẩm Thất vừa vào nhà liền thấy được biểu cảm lo lắng của mợ tư.
Mợ tư cầm tay Thẩm Thất nói: “Tiểu Thất chị dâu con nói cho con hết rồi đúng không? Con không thể bỏ mặc chuyện của anh tư con được!”
“Mợ tư, có phải mợ nghĩ quá nhiều rồi không? Có thể anh Tư không có ý gì với người ta đâu!” Thẩm Thất giải thích thay cho Thẩm Tứ.
Mợ tư thở dài: “Con bé ngốc, con có biết vì sao bao nhiêu năm rồi mà anh tư của con lại không có lấy một người bạn gái chính thức không?”
Thẩm Thất nói ngạc nhiên: “Anh tư vẫn luôn yêu tự do, không thích bị ràng buộc, chuyện này cả nhà đều biết mà!” Người yêu tự do nhất chính là anh ấy, ngay cả anh năm cũng không thoải mái bằng anh ấy.
“Ôi cô nhóc, mợ nói cho con biết, anh tư của con yêu tự do như thế cũng là vì Tư Y Cẩm kia!” Mợ tư sốt ruột đến mức phồng miệng: “Con nói xem nó thích ai mà không được chứ? Lại cứ thích người phụ nữ đó? Sao có thể lấy người phụ nữ đó về nhà được? Chuyện cầm dao đâm chém cô ta cũng có thể làm được.”
“Ấy...” Thẩm Thất sửa lại lời của mợ tư: “Cũng không thể nói như vậy được, Sùng Minh còn giết người cơ mà, nhà chúng ta còn có thể chấp nhận anh ấy.”
“Chuyện này khác!” Thế nào mợ tư cũng không đồng ý: “Nghe nói, người phụ nữ đó có cả con trai với Mai gia ở thành phố M rồi mà. Nếu mà hai đứa lấy nhau thì đứa con này tính là của ai?”
“Mợ mợ mợ! Dừng dừng dừng, dừng lại trước đã! Mợ có biết anh tư có thích cô ấy thật không? Mợ đừng lo chuyện không đâu nữa! A, không phải con nói mở tầm thường, ý con là anh tư chưa từng nói là anh ấy thích Tư Y Cẩm đúng không?” Thẩm Thất giải thích nói: “Hơn nữa cho dù anh tư có thích thì đó cũng là chuyện của anh ấy! Còn đứa bé kia muốn theo ai thì cũng là chuyện của nó. Theo họ Thẩm nhà chúng ta cũng được, theo họ Tư cũng được, muốn về Mai gia cũng được! Mợ tư, mợ cảm thấy cái gọi là danh dự quan trọng, hay là hạnh phúc của anh tư con quan trọng?”
Thấy mợ tư vẫn còn tức giận, Thẩm Thất nói tiếp: “Hơn nữa cuộc sống trong tương lai là của hai người bọn họ, chứ không phải chúng ta sống thay họ! Hạnh phúc hay không chỉ có bản thân họ là rõ ràng nhất mà! Mợ đừng lo lắng làm gì! Vốn có thể hiện tại anh tư còn không nghĩ gì, nhưng mợ mà phản đối, ngộ nhỡ anh ấy nóng lên thì sao?”
“Con nhóc này, sao con lại cứ nói đỡ cho người ngoài thế?” Mợ tư không vui nói.
“Mợ yêu quý của con! Con đang nói đỡ cho chính người nhà mình đấy! Con là em gái của anh, đương nhiên phải đặt hạnh phúc của anh con lên hàng đầu rồi!” Thẩm Thất ôm lấy cánh tay mợ tư, cô làm nũng nói: “Con cũng đặt hạnh phúc của cậu mợ lên hàng đầu nữa! Vậy nên con mới đánh giá chuyện này một cách công bằng. Hay là hôm nào đó con đi thám thính Tư Y Cẩm giúp mợ được không? Xem cô ấy có ý gì với anh tư không.”
Lúc này mợ tư mới vui vẻ: “Thế mới đúng chứ! Tiểu Thất, chuyện của anh Tư con con nhớ chú ý đấy.”
“Vâng Vâng Vâng, tuân lệnh!” Thẩm Thất lập tức đưa tay lên chào.
“Con nhóc này!” Lúc này mợ tư mới nở nụ cười: “Được rồi, mợ không làm phiền con nữa, đi nghỉ sớm đi! Con đang giấu một đứa bé bằng vàng của cả nhà ở trong bụng cơ mà!”
“Con biết rồi! Vậy con về đây! Mợ ngủ ngon!” Thẩm Thất thơm mợ tư một cái rồi mới rời khỏi phòng.
Về tới phòng, Thẩm Thất nhìn thấy Hạ Nhật Ninh đang kể chuyện cổ tích cho hai đứa trẻ trước khi ngủ.
Thế Thẩm Thất trở tề, Thẩm Duệ và Thẩm Hà cũng muốn Thẩm Thất gia nhập vào.
Thẩm Thất thay quần áo rồi lên giường, cùng kể chuyện với Hạ Nhật Ninh cho hai đứa bé.
Khó khăn lắm mới dỗ được hai đứa nhóc này ngủ, Hạ Nhật Ninh nắm lấy tay Thẩm Thất rón rén ôm ai đứa về phòng của chúng.
Thẩm Duệ và Thẩm Hà sắp bốn tuổi rồi, đã phải ra ngủ riêng.
Vậy nên mỗi người ôm một đứa vào căn phòng nhỏ ở bên cạnh.
Hạ Nhật Ninh kéo Thẩm Thất về lại chiếc giường, anh hỏi: “Mợ tư tìm em có chuyện gì à?”
Thẩm Thất gật đầu, kể lại chuyện xảy ra lúc ban ngày cho Hạ Nhật Ninh nghe.
Hạ Nhật Ninh khẽ nhíu mày, nói: “Nhà họ Mai ở thành phố M cũng là gia tộc lớn hàng trăm năm ở vùng đó. Giống như nhà họ ở thành phố Vinh vậy, danh tiếng của Mai gia luôn rất tốt, rất sạch sẽ, không có tiếng xấu gì cả, hơn nữa còn thích làm việc công ích, tích cực hưởng ứng các chính sách của quốc gia, luôn là tấm gương tuyên truyền hình tượng chính diện. Chuyện Mai Tùng Lâm và người phụ nữ bên ngoài trước kia anh cũng từng nghe được, nhưng không để tâm lắm. Nào ngờ lại liên quan đến anh tư.”
Thẩm Thất gật đầu: “Đúng vậy, em cũng rất bất ngờ.”
Hạ Nhật Ninh nghĩ một hồi rồi nói: “Không khéo anh tư nghiêm túc đấy.”
“Hả?” Thẩm Thất lập tức mở to hai mắt: “Anh nói gì thế? Em hỏi anh tư rồi, anh ấy nói không có chuyện này.”
“Em cảm thấy anh tư sẽ nói thật với em sao?” Hạ Nhật Ninh đưa tay véo chóp mũi của Thẩm Thất, nhìn biểu cảm mê man của bà xã, Hạ Nhật Ninh cảm thấy rất vui vẻ.
“Là sao?” Thẩm Thất cảm thấy câu nói của Hạ Nhật Ninh có hàm ý.
“Em cảm thấy anh tư có phải là người thích lo chuyện bao đồng không?” Hạ Nhật Ninh hỏi Thẩm Thất.
Thẩm Thất nghe rồi lắc đầu.
Thẩm Tứ là cung Nhân Mã trong mười hai chòm sao, một người đàn ông tự do như gió!
Bao nhiêu năm rồi anh ấy vẫn chưa chịu dừng lại1
“Có thể khiến anh tư để tâm đi giúp đỡ, hơn nữa còn giúp nhiều lần, giúp triệt để như vậy, tới mức mợ tư phải hoài nghi, em nói xem anh tư chỉ là có lòng tốt thôi sao?” Hạ Nhật Ninh nhắc nhở Thẩm Thất: “Mấy hôm trước vốn dĩ anh tư định đón chúng ta về nhà, nhưng giữa đường lại gọi điện thoại cho anh nói là đột nhiên có chuyện, bảo chúng ta tự về nhà. Mà chuyện đã cuốn lấy anh ấy lại vừa hay liên quan đến Tư Y Cẩm, em vẫn cảm thấy là ngẫu nhiên à?”