Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1412:

 

Tư Mộ Hàn bế Nguyễn Tri Hạ, trực tiếp đi thẳng xuống thang máy.

 

Thời Dũng đã sớm gọi điện thoại trước cho đám tay chân đang đợi ở bãi đỗ xe, thông báo họ mau lái xe đến trước cổng lớn.

 

Lúc Tư Mộ Hàn bế Nguyễn Tri Hạ xuống, xe của họ đã được đậu ở trước cổng.

 

Bọn họ đi qua đó, liền có người chủ động mở cửa xe ra.

 

Tư Mộ Hàn trực tiếp ném Nguyễn Tri Hạ vào trong xe, động tác của anh có hơi thô lỗ.

 

Sau đó, anh cũng theo lên xe, cửa xe bị anh đóng một cái long trời lở đất.

 

Nguyễn Tri Hạ quay đầu lại, bộ dạng có chút nhếch nhác nói với anh : “ Tư Mộ Hàn! Anh ngoại trừ biết dùng sức với tôi, anh còn biết làm gì không?”

 

“ Anh cái gì cũng biết, quan trọng là em muốn anh làm gì?” Tư Mộ Hàn vươn người lên về phía cô, ánh đèn hoàng hôn bên ngoài xe rọi lên mặt anh, khiến cho màu sắc con ngươi anh càng thêm thâm trầm.

 

Nguyễn Tri Hạ cười lạnh một cái : “ Tôi muốn giết anh để báo thù cho Tri Hạ!”

 

Tư Mộ Hàn híp mắt lại nhìn chằm chằm vào Nguyễn Tri Hạ, sau đó lại áp sát hơn một chút.

 

Hai người ép sát nhau rất gần.

 

“ Lưu Chiến Hằng không có ở đây, em đừng giả vờ nữa.” lúc anh nói mấy lời này, môi anh dường như đã sắp chạm tới môi của Nguyễn Tri Hạ.

 

Sau lưng Nguyễn Tri Hạ là ghế dựa, cô không cách nào lùi nữa, bèn quay đầu qua hướng khác.

 

Nhưng, Tư Mộ Hàn rất nhanh liền vươn tay chống bên cạnh đầu của cô, khiến cô muốn quay cũng không quay được.

 

“ Tôi giả vờ? Nguyễn Tri Hạ nói : “ Vậy anh nói tôi biết, Tri Hạ đang ở đâu? Tôi muốn gặp con bé!”

 

Tư Mộ Hàn yên lặng một lúc rồi nói : “ Nó tạm thời không có ở bên cạnh anh.”

 

“ Không ở bên cạnh anh?” Nguyễn Tri Hạ cười lạnh : “ Vậy nó ở đâu?”

 

Vẻ mặt của Tư Mộ Hàn có chút khó chịu, anh không thích Nguyễn Tri Hạ nói chuyện với anh với biểu cảm như vậy.

 

“ Nguyễn Tri Hạ, anh cho em một cơ hội cuối cùng để nói ra sự thật!” nếu không anh sẽ không khách khí nữa.

 

Câu trả lời sau đó của Nguyễn Tri Hạ chính là trực tiếp mở cửa xe xuống xe.

 

Động tác của cô vừa nhanh vừa mạnh, Tư Mộ Hàn nhất thời không kiểm soát được, đã để cô mở cửa xe lao xuống.

 

Cũng may lúc đó tốc độ chạy xe rất chậm, nếu không Nguyễn Tri Hạ cũng chẳng được bình an mà đáp đất rồi.

 

Tư Mộ Hàn bực mình, đôi chân dài thẳng tắp bước xuống xe, vươn tay bắt lấy Nguyễn Tri Hạ : “ Quậy đủ chưa?”

 

Nguyễn Tri Hạ lạnh lùng nhìn anh, giơ tay muốn đánh Tư Mộ Hàn, nhưng Tư Mộ Hàn nhanh tay lẹ mắt, một tay tóm lấy tay làm loạn của cô.

 

“ Đáng đời anh!”

 

Vừa dứt lời, Nguyễn Tri Hạ đã cảm thấy sau gáy của mình rất đau, cả người cô dần mất đi cảm giác.

 

Tư Mộ Hàn bế Nguyễn Tri Hạ ngồi ở ghế lái phụ, thắt dây an toàn cho cô, sau đó vòng qua bên kia ghế lái, mở cửa xe ra, kéo người tài xế ra.

 

Lúc anh đang khom người ngồi vào xe, vô tình lướt mắt qua, thì nhìn thấy Lưu Chiến Hằng đang đứng ở trước cửa một cửa hiệu sáng rực nào đó, trên mặt hắn mang theo ý cười sâu thẳm.

 

Tư Mộ Hàn hung hăng nhăn nhăn mày, khom người ngồi vào xe, đóng rầm cửa lại.

 

Anh mang theo một bụng tức, lái xe đưa Nguyễn Tri Hạ về biệt thự.

 

Lúc Thời Dũng và đám người Cố Tri Dân đến, thì nhìn thấy xe của Tư Mộ Hàn đã băng băng chạy về phía trước.

 

…..

 

Anh lái xe như bay, chỉ chốc lát đã về đến biệt thự.

 

Sau khi dừng xe trước cửa biệt thự, anh bước xuống xe ôm lấy Nguyễn Tri Hạ vẫn đang ngủ mê đi vào trong biệt thự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK