Chương 804:
Thời Dũng gõ cửa đi vào, lập tức đến trước mặt Tư Mộ Hàn: “Cậu chủ, đồ cậu cần.”
Anh ta đặt tư liệu của Nguyễn Tri Hạ xuống, Tư Mộ Hàn đặt tài liệu trong tay xuống, bắt đầu xem tư liệu của Nguyễn Tri Hạ.
Hai trang tư liệu mỏng, Tư Mộ Hàn nhanh chóng xem xong.
Lập tức, anh ngẩng đầu nhìn Thời Dũng: “Tư liệu của chồng cô ấy đâu?”
Thời Dũng nghe vậy, lại đưa ra tư liệu của Lưu Chiến Hằng: “Ở đây.”
Tư liệu của Lưu Chiến Hằng càng ít hơn Nguyễn Tri Hạ, chỉ chiếm một nửa tờ A4.
Con người Tư Mộ Hàn hiện lên vẻ hài lòng, anh muốn Thời Dũng điều tra về Nguyễn Tri Hạ, không ngờ Thời Dũng cũng điều tra thêm về Lưu Chiến Hằng.
Xem ra, lúc trước Thời Dũng thật sự đã làm trợ lý đặc biệt của anh.
Tư Mộ Hàn buông tư liệu trong tay xuống, hơi nghiêng đầu, không để ý phân phó: “Còn một việc nữa cần anh đi làm, đêm nay tôi muốn ở phòng bên cạnh bọn họ.”
Thời Dũng có chút kinh ngạc.
Tuy không biết Tư Mộ Hàn đang nghĩ gì, nhưng anh ta vẫn hơi vuốt cằm: “Đã rõ.”
Thời Dũng không lập tức đi ra ngoài.
Tư Mộ Hàn hỏi anh ta, “Còn có việc gì sao?”
Sắc mặt Thời Dũng nghiêm túc nói: “Cậu chủ, tư liệu về hai người này không hoàn chỉnh, cho dù là Lưu Chiến Hằng, thân phận của anh ta nhất định không đơn giản.”
Năm đó trước khi bọn họ xuất phát tới hòn đảo nhỏ, Lưu Chiến Hằng và Nguyễn Tri Hạ bị phóng viên chụp được, Tư Mộ Hàn liền phái anh ta đi điều tra người đàn ông tên Lưu Chiến Hằng này.
Mà lúc đó, tài liệu anh ta tra được cũng rất rõ ràng.
Người đàn ông tên Lưu Chiến Hằng này giống như bỗng nhiên xuất hiện, thân phận đơn giản lại sạch sẽ, nhưng cũng khắp nơi khiến người ta sinh nghi. truyen one chúc các bạn đọc truyện vui vẻ
Rồi lại không nắm chắc được mục đích của anh ta.
“Thật sao?” Tư Mộ Hàn liếc mắt nhìn anh ta, lần nữa cầm lên tư liệu của Nguyễn Tri Hạ: “Sao tôi lại cảm giác thân phận của Nguyễn Tri Hạ này càng không đơn giản?”
Thời Dũng hiểu rõ Tư Mộ Hàn, tự nhiên không để lỡ mất tia hứng thú trong mắt Tư Mộ Hàn.
“Phải, thân phận của Cô Hạ đích thực không đơn giản.” Nguyễn Tri Hạ là mẹ của con gái anh, là vợ anh, thân phận đó sao có thể đơn giản được?
Nhưng rõ ràng có thể thấy, Tư Mộ Hàn cảm thấy hứng thú với Nguyễn Tri Hạ.
Cái này chẳng lẽ chính là… số mệnh an bài trong truyền thuyết?
Tư Mộ Hàn nghe vậy, nhíu mày, “Lời này có ý gì?”
Thời Dũng cung kính cúi đầu, không nói nữa.
Tư Mộ Hàn làm như không muốn nhiều lời với anh ta: “Ra ngoài đi.”
Sau khi Thời Dũng ra ngoài, Tư Mộ Hàn liền có chút xuất thần.
Mãi đến lúc Tri Hạ lấy một tập tài liệu trước mặt anh đi vẽ linh tinh, anh mới hoàn hồn.
Bé cầm tài liệu về một cửa hàng trải ngang ra, miệng lẩm bẩm: “Con vẽ một Tư ớt xanh.”
Tư Mộ Hàn liếc mắt một cái, phát hiện là tư liệu cá nhân của Nguyễn Tri Hạ, đưa tay cầm lại, không cho bé vẽ.
Tuy bình thường Tri Hạ rất nghe lời, nhưng lúc chơi đùa bị quấy rầy, cũng sẽ tức giận.
Bé méo miệng nhìn Tư Mộ Hàn: “Hừ, cho con.”
Tư Mộ Hàn tiện tay đem tài liệu của Lưu Chiến Hằng đến trước mặt Tri Hạ: “Dùng cái này vẽ, cái này còn có một khoảng trống ở giữa.”
Tri Hạ giơ lên cằm nhỏ, giọng điệu khoan dung độ lượng: “Tha thứ cho ba đó.”
Nói xong, bé liền cúi đầu vẽ tiếp.