Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3301:

“Có chuyện gì mà không nói được ở đây vậy?”

Nguyễn Kiến Định ngồi trên ghế sô pha, cau mày liếc nhìn qua Chu Thanh.

“Thưa Chủ tịch không có ạ, chẳng qua vẫn chưa điều tra cụ thể sự việc một cách rõ ràng, sợ rằng nếu tôi nói ra sẽ khiến anh phán đoán sai lâm” Nguyễn Kiến Định ngước mắt nhìn anh ta sau đó để đồ trên tay xuống, hai tay khoanh trước ngực dựa vào sô pha: “Không sao cả, cậu cứ nói đi” Lúc này Chu Thanh mới nói thật: “Mặc dù vẫn chưa điều tra được rốt cuộc ai mới là người đứng sau màn, nhưng sự việc này hình như có liên quan đến nhà họ Trần, hẳn là muốn gây sức ép với nhà họ Tư bằng cách làm loạn, chuyện tất cả các phi vụ hợp tác giữa Tập đoàn Sunrise và Đông Châu bị hủy bỏ đã nháo đến không được, có lẽ chính vì chuyện này nên mới tìm người đến gây sự, hơn nữa không chỉ tìm một người mà thôi”

“Rốt cuộc một nửa người nhà họ Trần đã bị đưa đi, chưa kể đến Vũ Tuyết Phương đã không còn, có lẽ nhà họ Trần cũng không phát triển xa hơn được nữa” Nguyễn Kiến Định trâm ngâm suy nghĩ, đầu ngón tay thỉnh thoảng lại gõ lên mặt bàn.

“Mời anh xem qua một chút, đây là tất cả những tin tức mà chúng ta đã biết” Nguyễn Kiến Định rút tài liệu trong túi hồ Sơ ra, trang đầu tiên chính là ông cụ nhảy lầu tự tử ngày hôm nay, mà việc xảy ra tai nạn ở công trường hoàn toàn xác thực, nhưng cũng là do con trai của ông cụ kia uống say nên mới bước hụt rơi xuống lầu, theo lý mà nói dù công trường không gánh vác trách nhiệm về những sự việc như vậy thì cũng không hề có vấn đề gì cả, tuy nhiên lúc trước Tập đoàn Sunrise đã gửi ba trăm năm mươi triệu tiền mặt cho họ coi như đã tận tình tận nghĩa rồi.

Nhưng suy cho cùng con người luôn có lòng tham không đáy, hiện tại ông cụ kia chỉ là một ông lão bảo vệ không hề có năng lực gì lại nghiện rượu nặng, tính cách nhu nhược dễ bị bắt nạt, thành công thì ít mà thất bại thì nhiều y hệt như con trai của ông ta, ban đầu suýt chút nữa mất cả công việc bảo vệ chỉ vì mấy ngụm rượu.

Đối với một người như vậy, việc đặt ba trăm năm mươi triệu trước mặt ông ta chẳng khác gì đặt một miếng thịt trước mặt một con chó vậy.

Nhưng chỉ có kẻ hồ đồ và ngu ngốc như vậy mới dám làm loạn trên tầng thượng của Tập đoàn Sunrise một cách đường hoàng như thế, nếu còn có thể kiếm chác thêm một chút tiền từ họ thì đúng là một mũi tên trúng hai đích.

Nếu là người bình thường, cho dù có cho họ thêm một trăm lá gan nữa thì e rằng cũng không dám làm vậy với Tập đoàn Sunrise, chưa kể đến Chủ tịch Tư Mộ Hàn của tập đoàn này có tiếng là máu lạnh, người thường đều đã bị dọa chạy từ lâu.

Có thể thấy không thể xem thường thực lực của người đứng sau màn này được.

“Tiếp tục điều tra, nhất định phải tìm ra kẻ đứng đằng sau này, theo dõi sát sao Tập đoàn Sunrise xem gần đây bọn họ lại có ra tay nữa hay không.”

Nội dung phía sau cũng đều tương tự, Nguyễn Kiến Định nhét tài liệu trở lại rồi nói với Chu Thanh.

“Chủ tịch cứ yên tâm tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Chu Thanh gật đầu, xoay người rời khỏi phòng bệnh.

“Anh à, anh định giúp đỡ Tư Mộ Hàn sao?”

Sau khi lặng lẽ nghe hết mọi chuyện, Nguyễn Tri Hạ ló đầu ra hỏi Nguyễn Kiến Định với ánh mắt không dám tin và đầy tò mò, cần phải biết rằng khoảng thời gian trước anh trai còn hận không thể chém Tư Mộ Hàn ra thành tám mảnh.

“Trẻ con như em đừng nên quản chuyện của người lớn, chờ thêm hai ngày nữa anh kêu Quốc Nam đón em về nhà, em và Hướng Minh cứ ngoan ngoãn ở trong nhà, có lẽ Hải Phòng sẽ không còn yên bình nữa rồi” Anh ấy nói xong cúi đầu tiếp tục làm việc, tựa hồ lại nghĩ tới điều gì đó bất chợt ngẩng đầu lên rồi nói với cô: “Tri Hạ em tốt nhất vẫn nên giữ khoảng cách với Tư Mộ Hàn, anh đoán anh ta đã hơi nghi ngờ về việc em mất trí nhớ rồi đấy: Trong khoảng thời gian này, anh ấy cũng không có thời gian lúc nào cũng ở bên cạnh cô được, ngược lại Tư Mộ Hàn ngày càng tiếp xúc gần gũi với cô hơn.

“Làm sao có thể chứ, anh à, cả đời này em và anh ấy sẽ không thể ở bên nhau được nữa, cho dù ban đầu anh ấy không có kết hôn với Trân Mộc Châu thì hai chúng em cũng không thể được nữa…

” Dường như cổ vũ cho chính mình, Nguyễn Tri Hạ lặp lại câu nói đó mấy lần rồi mới đờ đẫn quay trở lại giường trốn trong chăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK