Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3313:

Dự cảm không tốt trong lòng Tư Mộ Hàn càng ngày càng mạnh mẽ, anh mím môi rồi suy nghĩ. Nếu như mục tiêu của Trần Tuấn Tú là Sunrise thì cũng không cần thiết phải ra tay với TQT. Nếu như mục tiêu của Trần Tuấn Tú vẫn luôn là người nhà họ Nguyễn thì tại sao lại ra tay với Sunrise chứ? Lâm Tiến Quân thấy điện thoại đã ngắt kết nối thì quay trở lại phòng họp.

Chắc chắn Sunrise không bỏ khoản tiên này, dù sao công trình cũng là của nhà họ Lê. Còn rất nhiêu chuyện chưa tra rõ ràng, gì thì cũng phải khuyên người về trước rồi nói.

Ông già này rất khó chơi, Lâm Tiến Quân tốn cả buổi chiều trên người ông ta mới có thể miễn cưỡng khuyên được người quay về. Anh ta lau mồ hôi trên đầu rồi gọi điện báo cáo tình huống cho Tư Mộ Hàn, sau đó lại quay đầu vào công việc.

Mặc dù Nguyễn Tri Hạ không đi ra ngoài nhưng qua tin tức trong điện thoại cô vẫn biết chuyện của Sunrise.

Trên mạng nói rất lập lờ nước đôi, lòng của cô cũng không yên theo. Cô chờ tin cả ngày nhưng đến cuối cùng vẫn không biết rõ là đã xảy ra chuyện gì.

Tới tối, Hướng Minh và Nguyễn Kiến Định lần lượt về nhà, tâm trạng buồn bực của cô mới tốt hơn một chút.

Cô chọt chọt cơm trong chén của mình rồi thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Nguyễn Kiến Định một chút.

Cho dù Nguyễn Kiến Định có cúi đầu thì cũng cảm nhận được ánh mắt muốn nói lại thôi của cô, anh ấy ăn cũng gần xong rồi nên dứt khoát buông đũa trong tay xuống rồi đặt hai tay lên bàn.

Anh ấy nhìn Nguyễn Tri Hạ rồi hỏi: “Tri Hạ có chuyện gì muốn nói với anh à?” Tất cả ý nghĩ của cô đều đã viết hết lên mặt, anh ấy có dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng có thể đoán ra được đến cùng cô muốn nói cái gì.

Mặc dù trong lòng Nguyễn Kiến Định vẫn có chút không muốn để cho em gái mình quan tâm tới Tư Mộ Hàn nhưng đến cùng vẫn là em gái mình, nên chiều vẫn là chiều.

“Không có gì, chỉ là em muốn biết đến cùng Sunrise bị cái gì. Trên mạng nói rất nghiêm trọng, anh Hàn bây giờ còn không được đi ra khỏi nhà, chuyện của Trần Mộc Châu còn chưa có kết quả. Bây giờ lại thêm chuyện này…

“Sao, lo lắng cho Tư Mộ Hàn à?” Giọng điệu của Nguyễn Kiến Định có chút không vui, anh ấy gõ bàn một cái theo thói quen. Ánh mắt anh ấy nhìn về phái Nguyễn Tri Hạ mang theo một chút hận rèn sắt không thành thép, đợi một lúc sau anh ấy mới nói: “Nếu không anh đưa em sang chỗ anh Hàn của em ở mấy ngày nhé, xem cậu ta có còn sống hay không…

“Anh, anh biết em không có ý này rồi mà. Chỉ là trước đây Tư Mộ Hàn đã từng cứu em, nên em mới quan tâm tới anh ta một chút.’ Nguyễn Tri Hạ ngắt lời Nguyễn Kiến Định, cô nằm dài lên bàn rồi nhìn chăm chằm vào anh ấy.

“Được rồi, anh biết rồi, để ngày mai anh đi xem sao rồi vê báo cáo tình hình với em nhé?” Nguyễn Kiến Định giơ tay gõ vào đầu Nguyễn Tri Hạ một cái rồi đứng dậy đi lên lầu, thậm chí còn chẳng thèm nhìn cô thêm một cái.

Nguyễn Tri Hạ hơi sửng sốt một chút, cô nằm dài lên bàn rồi quay đầu, đúng lúc đối mặt với ánh mắt của Hướng Minh. Cậu bé ngồi ở một bên, tư thế còn tiêu chuẩn hơn người làm mẹ là cô đây.

Lúc này cậu bé cũng đã ăn xong, đang chuẩn bị trượt xuống ghế.

“Mẹ cứ nhìn Hướng Minh làm gì thế ạ?” Nguyễn Hướng Minh vốn đang định đi xuống nhưng không biết sao mẹ lại nhìn mình. Bây giờ cậu bé cảm thấy xuống cũng không phải mà không xuống cũng không phải. Cậu bé đưa hai tay chống lên ghế, tư thế rất là kỳ lạ.

“Không có gì, để mẹ ôm con xuống nhé.” Nguyễn Tri Hạ đi qua ôm lấy con trai đi lên lâu. Sau khi về nước, cô vốn muốn ở bên cạnh Hướng Minh nhiều hơn nhưng không ngờ rằng thời gian ở bệnh viện lại dài đến thế. Trong khoảng thời gian này đã bỏ bê Hướng Minh rất nhiều.

Con nít lớn nhanh, mới có mấy ngày không gặp mà cô đã cảm thấy Hướng Minh lại cao hơn một chút rồi, càng ngày càng giống Tư Mộ Hàn.

“Mẹ ơi, mẹ còn chưa khỏe hẳn, để con tự đi đi ạ.’ Cậu bé nhẹ nhàng giãy dụa hai cái rồi cất lời muốn xuống. Hai tay cũng rất thành thật mà ôm lấy cổ của Nguyễn Tri Hạ. Đã lâu lắm rồi cậu bé không được mẹ ôm nên trong lòng của cậu bé còn có chút tủi thân.

“Là mẹ không tốt, mấy ngày này mẹ hứa sẽ ở nhà với Hướng Minh nhé.” Nguyễn Tri Hạ dùng trán mình cụng vào trán của Nguyễn Hướng Minh rồi nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK