Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2756:

 

Lúc này Thẩm Lệ mới quay đầu, quan sát tỉ mỉ Giang Vũ Thừa.

 

Vừa rồi chỉ chú ý nhìn nửa bên mặt mà Giang Vũ Thừa giấu diếm, cũng không chú ý đến cái khác, bây giờ nhìn kỹ mới phát hiện quần áo trên người Giang Vũ Thừa dúm dó, trên giày và ống quần còn dính bùn đất.

 

Thoạt nhìn hơi nhếch nhác.

 

Thẩm Lệ chậm rãi hỏi: “Anh trốn đến?”

 

“Công ty ba anh có việc cần xử lý, nên anh…” Giang Vũ Thừa nói đến đây thì dừng lại, nhưng Thẩm Lệ lại hiểu rõ ý tứ của anh ta.

 

Anh ta thật sự trốn đến.

 

“Vì sao lại nhốt anh?” Thẩm Lệ nhất thời không hiểu.

 

Sắc mặt Giang Vũ Thừa càng khó chịu hơn, khóe môi khẽ mấp máy, cuối cùng vẫn lắc đầu nói: “Tóm lại chuyện này là anh có lỗi với em..”

 

“… Reng reng reng.”

 

Điện thoại di động trong túi Giang Vũ Thừa vang lên.

 

Anh ta lấy ra liếc mắt nhìn, đáy mắt chợt hiện ra bối rối, cúp điện thoại: “Anh đi trước, có thời gian anh sẽ tìm em.”

 

Giang Vũ Thừa nói xong thì vội vàng xoay người đi, bước chân cũng rất vội.

 

Thẩm Lệ cảm thấy Giang Vũ Thừa rất kỳ lạ, bước về phía trước muốn đuổi theo anh ta.

 

“Lão Giang!”

 

“Thẩm Tiểu Lệ!”

 

Thẩm Lệ vừa dứt lời, sau lưng chợt vang lên tiếng gọi của Cố Tri Dân.

 

Thẩm Lệ đành phải dừng lại, quay đầu, liếc mắt đã nhìn thấy Cố Tri Dân ở nơi cách đó không xa lắm sải bước đi đến.

 

Thẩm Lệ đứng tại chỗ chờ Cố Tri Dân đến gần: “Sao anh lại đến đây?”

 

“Lúc trước em nói là đã đến rồi, nhưng mãi không thấy em đi lên, anh đành phải đi xuống tìm em.” Cố Tri Dân thoáng nhìn phương hướng Giang Vũ Thừa rời đi: “Xảy ra chuyện gì?”

 

Vừa rồi khi anh ta đi đến cũng chưa nhìn rõ hình dáng của Giang Vũ Thừa thì đã nhìn thấy Thẩm Lệ nhìn về phía bên đó, hình như đang nhìn người nào.

 

Mà lúc này, bóng dáng Giang Vũ Thừa đã biến mất không thấy đâu rồi, anh ta không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

 

Thẩm Lệ giải thích: “Là lão Giang.”

 

Sắc mặt Cố Tri Dân sầm lại: “Anh ta tìm em làm gì? Anh ta còn có mặt mũi đến tìm em?”

 

“Anh đừng nóng giận, em cảm thấy hình như lão Giang đã xảy ra chuyện gì rồi.” Giọng điệu Thẩm Lệ hơi lo lắng.

 

Thẩm Lệ có thể cảm giác được, vừa rồi Giang Vũ Thừa có lời gì đó muốn nói với cô, nhưng sau khi cuộc điện thoại kia gọi đến, anh ta lại thay đổi ý định, không nói tiếp nữa, còn vội vàng rời đi.

 

Cố Tri Dân lại thoáng nhìn phương hướng Giang Vũ Thừa rời đi, trong giọng nói lộ vẻ âm trầm: “Anh ta có thể xảy ra chuyện gì chứ, là em suy nghĩ nhiều rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK