Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 3312:

Lâm Tiến Quân tắt điện thoại rồi phủi bộ đồ vest có chút loạn trên người, anh ta chắp tay đi ra ngoài.

“Khi xưa là ai ký hợp đồng với các ông. Tài vụ đã điều tra sổ sách rồi, tất cả công trình nửa năm trước đều đã được thanh toán xong. Các ông đưa hợp đồng cho tôi xem một chút” Lâm Tiến Quân nói một cách bình thản rồi nhìn người đàn ông cầm đầu.

“Lúc ký hợp đồng là một người đàn ông sắp bốn mươi tuổi, có hơi hói, dáng người hơi mập. Chúng ta chưa nhận được khoản thanh toán, con dấu trên hợp đồng cũng là dấu của Sunrise.

Cậu không tin thì tự đi mà xem.” Ông ta không hề có chút hoảng hốt nào mà lấy hợp đồng từ trong túi ra rồi đưa cho Lâm Tiến Quân.

Anh ta nhìn hợp đồng, dấu cuối cùng đúng là dấu của Sunrise, nhưng trước giờ anh ta chưa từng nhìn thấy chữ ký này, vả lại Sunrise cũng không có người nào giống như ông ta miêu tả. Nhưng con dấu lại là thật.

Lâm Tiến Quân nghĩ mãi mà không rõ người đứng sau muốn làm cái gì.

Anh ta chăm chú quan sát hợp đồng một lần, đúng là hợp đồng chính quy theo quy cách của Sunrise. Nhưng công trình này cũng không phải là do Sunrise quản lý mà là nhà họ Lê.

Như thế có chút kỳ quái, Lâm Tiến Quân lấy điện thoại ra rồi chụp lại hợp đồng một cách cẩn thận. Sau đó mới đưa lại cho ông kia, anh ta cúi người rồi nói với ông kia: “Thưa ông, hợp đồng này không có vấn đề gì nhưng công trình đó không phải do Sunrise quản lý. Có phải là ông bị người khác lừa gạt rồi không? Hay là ông vào công ty với tôi trước rồi từ từ nói chuyện.” Chuyện này có hơi phức tạp, anh ta vốn còn tưởng rằng có người nuốt riêng tiên công trình nhưng bây giờ lại có liên quan tới nhà họ Lê.

“Tôi có thể đi vào với cậu nhưng người của tôi phải ở bên ngoài đợi tôi.

Nếu chuyện này chưa được giải quyết thì người bên ngoài sẽ không đi. Khi xưa là người của Sunrise ký hợp đồng, dấu cũng là của Sunrise các người.

Bây giờ cậu lại nói với tôi là công trình này là do nhà họ Lê quản lý, cậu lừa ai đây chứ? Cậu thấy tôi dễ lừa vậy sao?”

“Không phải không phải đâu thưa ông, ông hiểu nhầm tôi rồi, nếu như chuyện này đã liên quan tới Sunrise chúng tôi thì chắc chắn chúng tôi sẽ tra tới cùng. Ông cứ yên tâm đi, tôi chỉ thấy ông dẫn một đoàn người tới mà cứ để họ ở ngoài phơi nắng cũng không tốt. Đi vào nghỉ ngơi trước, nếu như chuyện này xử lý không đúng theo ý của ông thì ông đi ra cũng không muộn mà đúng không?” Lâm Tiến Quân không muốn làm to chuyện, năn nỉ đe dọa gì anh ta cũng đã nói hết rồi mới có thể dẫn hết đám người này vào công ty trước khi mọi người đi ăn cơm. Còn sai người mang nước trà và bánh trái tới hầu hạ sau đó mới dẫn ông kia vào phòng họp.

“Ông ngồi đây đợi một chút” Lâm Tiến Quân dẫn người tới phòng họp thì quay người đi về phòng làm việc của mình mà gọi điện thoại cho Chủ tịch với vẻ mặt lạnh lùng.

“Chủ tịch, tôi đã xem qua hợp đồng rồi, công trình trong hợp đồng là công trình của nhà họ Lê, nhưng con dấu lại là của công ty chúng ta. Nhưng người ký tên tôi chưa thấy ở Sunrise lần nào, có lẽ chuyện này đã được âm mưu từ lâu!” Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, Lâm Tiến Quân nhớ lại hợp đồng lúc nãy, chẳng hề để lại một chút lỗ thủng nào cả. Đúng là bình thường hợp đồng, con dấu cũng không có gì khác thường, xem ra chuyện này không nhận cũng phải nhận rồi.

“Tìm Lê Quốc Nam tới tra xem công trình đó đến cùng là như thế nào.

Nhất định phải tìm được người ký tên, đến cùng là tại sao con dấu của Sunrise lại rơi vào tay của kẻ khác. Tra cho rõ, công ty cũng đến lúc thay máu rÕI.

Một lớp vừa san bằng, một lớp khác lại nổi lên. Chuyện này còn phiền phức hơn những gì anh tưởng tượng.

Tư Mộ Hàn đứng bên cạnh cửa sổ rồi nhìn về mặt hồ đang dậy sóng đẳng xa, trong lòng anh đã đoán được đại khái là ra tay.

Xem ra Trần Tuấn Tú còn khó xử lý hơn những gì anh tưởng tượng. Ông ta đã mưu tính nhiều năm như thế rồi, sợ rằng cuộc sống sau này của anh cũng không được yên bình rồi.

Tư Mộ Hàn cúp điện thoại, bây giờ anh còn không thể ra khỏi nhà, trừ khi tìm được Trần Mộc Châu. Anh cũng đã hiểu vì sao Trần Tuấn Tú cứ nhất quyết đổ cho anh chuyện này, nói là Trần Mộc Châu bị anh bắt cóc.

Bây giờ xem ra ông ta chỉ là muốn để anh không thể ra khỏi cửa. Như thế thì ông ta muốn đối phó với Sunrise cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK